Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Người xung quanh đều bị sóng sức mạnh đó đánh lùi, không dám đến gần.
Bọn họ cảm nhận lực xung kích từ sóng sức mạnh đó, ai nấy đều kinh hãi, da đầu tê rần.
Chỉ riêng sóng sức mạnh lan ra đã mạnh như vậy, sức mạnh mà Lâm Chính phải chịu… còn đáng sợ đến mức nào?
Bọn họ mở to mắt nhìn Lâm Chính.
Nhưng dần dần ai nấy đều há hốc miệng, mắt cũng trợn tròn.
Một hình ảnh đáng sợ xuất hiện trong tầm mắt bọn họ.
Dù Nạp Lan Thiên có tấn công Lâm Chính thế nào, Lâm Chính vẫn không động đậy, cơ thể không lay chuyển, như không có chuyện gì.
Tất cả đòn tấn công của Nạp Lan Thiên đều bị Lâm Chính bỏ qua.
Nạp Lan Thiên cũng hết sức kinh ngạc.
Cảnh tượng này thật đáng sợ!
Nhưng anh ta không từ bỏ, tiếp tục tấn công như điên, dường như muốn đánh ra được một chút hiệu quả nào đó.
Ầm ầm ầm…
Tiếng động nặng nề không dứt.
Đột nhiên…
Bộp!
Một tiếng động quỷ dị vang lên.
Hai tay của Nạp Lan Thiên đột nhiên bị hai tay của Lâm Chính tóm lấy.
Chưởng ảnh đáng sợ đột ngột tan biến.
Không hay!
Nạp Lan Thiên kinh hãi, vội vàng muốn rút tay về.
Lúc này, bàn tay Lâm Chính khẽ động, nhẹ nhàng vỗ vào lòng bàn tay của Nạp Lan Thiên.
Một luồng sức mạnh giống như dòng điện tuôn ra từ lòng bàn tay của Lâm Chính, chui vào lòng bàn tay của Nạp Lan Thiên, đồng thời nhanh chóng truyền khắp toàn thân anh ta.
Rầm!
Nạp Lan Thiên bị đánh bay ra xa, đâm vào vách tường ở phía sau.
Vách tường dày nặng lập tức bị tông nát vụn.
Nạp Lan Thiên ngã ở trong đó, mặt đầy bụi bặm.
“Hả?”.
Người xung quanh tràn đầy kinh ngạc.
“Cậu chủ!”.
Người của nhà Nạp Lan tiến lên, định dìu Nạp Lan Thiên dậy.
“Cút hết đi!”.
Nạp Lan Thiên đẩy người xung quanh ra, lạnh lùng quát: “Đứng xa ra một chút! Trận chiến thiên kiêu này vẫn chưa kết thúc!”.
Người xung quanh sợ hãi lùi lại.
Nạp Lan Thiên lạnh lùng nhìn Lâm Chính: “Thứ anh vừa dùng… là xảo kình?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...