Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Không giải được? Chẳng phải là bị đồ ngu ngốc như em làm hại sao? Nếu em nói luôn mọi chuyện với bọn anh, thì đâu đến mức bị thế này? Nếu em nói sớm hơn, thì sao sự việc có thể tồi tệ đến mức này chứ? Em tưởng cái gì em cũng có thể chịu đựng được sao? Em tưởng tất cả nỗi khổ sở đều nên để em gánh chịu sao? Em nhầm rồi! Em quá ngu ngốc!”.

Lâm Chính trừng mắt nhìn cô, mắng không tiếc lời.

Tô Nhu trợn tròn mắt.

Tuy cô không nhìn thấu vẻ mặt lúc này của Lâm Chính, nhưng trong lòng vẫn vô cùng chấn động.

Từ khi kết hôn với Lâm Chính đến nay, đây là lần đầu tiên cô thấy anh nổi giận như vậy.

“Nhưng…”

“Im ngay!”.

Lâm Chính gần như không cho cô cơ hội lên tiếng, anh lạnh lùng nói: “Nghe đây, bắt đầu từ bây giờ em phải nghe anh! Anh sẽ chữa khỏi cho em! Nếu em chết, thì tất cả mọi chuyện của em sẽ không liên quan gì đến anh nữa! Hiểu không? Bao gồm cả bố mẹ em và nhà họ Trương của em!”.


“Lâm Chính, anh… anh nói vậy là có ý gì?”, Tô Nhu tức giận hỏi.

Nhưng mới nói được một câu, cô lại ho khù khụ, khóe miệng còn rỉ máu.

“Ý của anh rất đơn giản, nếu em chết thì anh với nhà em lại càng không có quan hệ gì. Nếu em muốn chăm sóc bố mẹ người nhà của em, thì anh khuyên em hãy cố mà sống đi”.

Lâm Chính lạnh lùng nói.

“Anh… Lâm Chính, em coi anh là chồng, mà anh lại nói với em những lời như vậy sao?”, Tô Nhu tức giận nói.

“Em coi anh là chồng? Lẽ nào hành động tự sát này của em là coi anh là chồng sao? Tô Nhu, em hãy đặt tay lên ngực tự hỏi, em đã làm tròn nghĩa vụ của một người vợ chưa?”, Lâm Chính chất vấn.

Tô Nhu sửng sốt, cô không ngờ Lâm Chính lại nói ra những lời như vậy. Cô còn định lên tiếng, nhưng đúng lúc này lại nôn ra một ngụm máu tươi, sau đó cả người mềm nhũn ngã xuống giường, ngất lịm đi.

Lâm Chính đanh mắt nhìn Tô Nhu, hai nắm tay siết chặt…


Hành động mập mờ của Tô Nhu khiến Lâm Chính rất tức giận. Anh không chỉ giận thế gia Nam Cung mà còn giận hành động ngây ngô của cô gái này.

Tự sát có thể giải quyết mọi chuyện sao? Đó chỉ là sự trốn tránh mà thôi. Lâm Chính rất muốn chửi rủa, nhưng như vậy có tác dụng gì chứ?

Tô Nhu được đưa vào phòng vô trùng, được kiểm soát chất độc bằng những máy móc y tế hiện đại nhất cũng châm pháp của Lâm Chính để chất độc không lan rộng.

Thế nhưng độc tố vẫn quá mạnh. Dù trước mắt có thể khống chế được chúng, không để chúng xâm lấn quá nhiều vào người Tô Nhu thì sau này vẫn chưa chắc có thể trị được tận gốc.

Lâm Chính dùng kỳ hoa dược thảo của Kỳ Lân Môn trị liệu, cùng lắm có thể kéo dài mạng sống tầm bảy ngày. Sau bảy ngày, toàn bộ các cơ quan của Tô Nhu sẽ bị hoại tử.

Anh tức tốc mở một cuộc họp, thảo luận cả một buổi chiều nhưng vẫn không ra kết quả. Loại độc này quá kỳ lạ, rất nhiều người chưa nghe thấy bao giờ.

Nghĩ tới nghĩ lui Lâm Chính quyết định tìm thông tin.

Chạng vạng, vài người của nhà thế gia Nam Cung cài vào Giang Thành được đưa tới.

Lâm Chính vốn không định động vào bọn họ. Bởi vì như vậy sẽ đánh rắn động cỏ, thế gia Nam Cung sẽ phát hiện ra ngay và tăng cường phòng ngự. Thế nhưng tình huống lúc này vô cùng cấp bách, Lâm Chính không còn nghĩ được nhiều nữa.

Trong phòng làm việc của anh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui