Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Dù sao khoảng cách này thật sự quá lớn…

Bà ta biết rõ phải đạt đến cảnh giới nào mới có thể tùy ý đánh một cây châm bạc mềm mỏng vào trong đá cẩm thạch.

Y thuật của vị giáo chủ này… đã có thể gọi là đỉnh cao…

Lâm Chính thản nhiên nhìn bà ta, lạnh lùng nói: “Bà phục rồi?”.

“Phục… Tôi phục… Y thuật của tôi… thật sự không bằng cậu…”, Phong Tín Tử khẽ giọng nói.

“Nếu đã như vậy thì đưa bà ta xuống đi!”.

Lâm Chính chắp hai tay sau lưng, liếc nhìn Lưu Mã.

Lưu Mã lập tức tiến lên.

“Phong Tín Tử, bà xem thường giáo chủ, dĩ hạ phạm thượng, tội không thể tha, lại có hiềm nghi dung túng đệ tử phản bội giáo! Theo giáo quy phải đánh gãy tay chân bà, nhốt vào tử lao, mãi mãi không được thấy mặt trời! Người đâu!”.

“Có!”.


Ngay lập tức ở phía sau có đệ tử đứng dậy.

“Dẫn Phong Tín Tử xuống, đánh gãy tay chân bà ta, ném vào tử lao cho tôi!”, Lưu Mã quát lên.

“Vâng!”.

Mọi người lập tức tiến lên.

“Dừng tay!”.

“Không được làm sư phụ tôi bị thương!”.

Đệ tử của Bách Thảo Đường sốt ruột, đồng loạt xông tới bảo vệ Phong Tín Tử.

“Các người làm gì vậy? Tạo phản sao? Nghe đây, ai dám ngăn cản thì xử lý theo tội phản bội! Giết chết không cần luận tội!”, Lưu Mã nổi giận, lập tức quát.

“Tuân lệnh!”.

Các giáo chúng đồng loạt rút kiếm ra, đi về phía các đệ tử của Bách Thảo Đường.


Những đệ tử này đa số đều học y, tuy có nhiều người cũng học võ, nhưng so với những người tu luyện võ công chân chính thì chênh lệch quá lớn, nếu giao đấu cũng sẽ bị áp đảo nghiêng về một bên.

“Tránh ra hết cho tôi!”.

Phong Tín Tử đột nhiên đứng dậy, đẩy các đệ tử ở xung quanh ra.

“Sư phụ…”.

Bọn họ trợn tròn mắt, ngơ ngác nhìn bà ta.

“Nếu tôi đã thua thì tôi nên khuất phục giáo chủ, mọi trừng phạt giáo chủ dành cho tôi đều dựa trên lợi ích của giáo ta, mọi người không được phản đối! Cút ra hết!”.

Phong Tín Tử quát lên.

Bọn họ khóc lóc, không ngừng lau nước mắt, hiện trường tràn ngập tiếng gào khóc.

Phong Tín Tử bước lên phía trước một bước, quỳ trước mặt Lâm Chính, dập đầu với anh.

Hành động này hoàn toàn tỏ rõ thái độ của Phong Tín Tử…

Các đệ tử thấy vậy lập tức chạy tới, quỳ xuống dập đầu với Lâm Chính.

“Giáo chủ! Xin hãy tha cho sư phụ tôi!”.

“Chỉ cần giáo chủ đồng ý tha cho sư phụ tôi, người của Bách Thảo Đường chúng tôi sẵn lòng tận trung với giáo chủ mãi mãi!”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui