Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Mỗi lần né tránh và trốn thoát hắn đều sử dụng hết sức mình.
Bây giờ hắn đang chạy trốn với tất cả sức lực.
Có điều, thể lực và sức mạnh của hắn sao có thể so sánh với ông lão này được.
“Sao thế? Hết sức rồi hả?”
Ông lão liếc nhìn Bàng Lương, trên khuôn mặt già nua nở nụ cười ranh mãnh: “Nếu vậy thì đầu của mày có thể thuộc về tao rồi!”
Hai mắt Bàng Lương nhắm chặt, ngửa đầu hét lớn: “Sư phụ, con không chống đỡ được nữa rồi!”
“Vậy thì làm theo cách trước đó của con đi”.
“Vâng, thưa sư phụ!”
Bàng Lương vui mừng, lập tức xoay người, lao về phía vách đá phía sau, sau đó không chút nghĩ ngợi nhảy xuống vách núi!
“Gì thế?”
Tiếng hét kinh ngạc vang lên!
Mọi người đều bị chấn động.
“Bàng Lương đang làm gì thế?”
“Tự sát sao?”
“Trời ạ, đây là đỉnh Thiên Vương đấy! Đỉnh núi cao vạn trượng, anh ta không muốn sống nữa sao?”
Mọi người đều kinh hãi, vội vàng chạy đến bên sườn núi nhìn xuống.
Chỉ nhìn thấy Bàng Lương vịn tay vào vách đá, nhanh chóng lao xuống dưới.
Rõ ràng là hắn muốn chạy trốn!
Mọi người trợn tròn mắt, chợt hiểu ra.
Bàng Lương chuồn đi luôn rồi!
Để xem ông lão có đuổi theo hay không!
Nếu ông lão đuổi theo thì ngôi mộ không có người canh giữ, đám người ở đây nhất định sẽ đào mộ để lấy nhẫn.
Nếu không đuổi theo thì chỉ có thể trơ mắt nhìn Bàng Lương chạy trốn.
Nghĩ đến đây, tất cả mọi người thầm nghĩ Bàng Lương này rất mưu mô xảo quyệt!
Giờ phải xem ông lão lựa chọn thế nào!
Tuy nhiên, khi Bàng Lương đang cố sức leo xuống, ông lão đột nhiên phá lên cười ha hả.
“Đồ con kiến! Muốn chạy hả? Nực cười! Mày thật sự cho rằng có thể chạy thoát lòng bàn tay tao sao? Ha ha ha ha…”
Vừa dứt lời, ông lão lập tức nhảy vọt lên, nhưng không phải nhảy xuống vách đá, mà là chui thẳng xuống đất.
Rầm!
Ông ta tạo ra một cái lỗ lớn trên mặt đất.
“Gì thế?”
Mọi người đều kinh hãi.
Chỉ nghe thấy những âm thanh ầm ầm liên tục phát ra từ cái lỗ đó.
Rất kì quái.
Ngay sau đó…
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...