Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Tiếng vỗ tay ở hiện trường thoáng chốc vang lên như sấm dậy.
Pháo hoa nổ ra, cả hiện trường đấu giá tràn ngập không khí vui vẻ.
Nhưng… người của thế gia Nam Cung lại không có ai vui nổi.
Bọn họ ngơ ngác nhìn cảnh tượng vui vẻ ở bên ngoài cửa sổ sát đất, ai nấy đều rơi vào im lặng.
“Chúc mừng, chúc mừng! Chúc mừng cậu chủ Nam Cung, mỏ đá tím này đã thuộc về cậu! Mời cậu ký tên!”.
Đinh Mạo mang hợp đồng ra, chạy như bay đến, kích động nói với cậu ba Nam Cung.
Cậu ba Nam Cung nhìn hợp đồng này mà trên mặt không có cảm xúc gì, lúc này anh ta thậm chí còn có xung động muốn xé quách nó đi.
Nhưng anh ta đã nhịn xuống, chỉ nhìn sang A Nghị.
A Nghị bình tĩnh nhìn chằm chằm hợp đồng, sau đó lên tiếng: “Đinh Mạo, hợp đồng này không sinh hiệu!”.
“Cái gì?”.
Đinh Mạo ngạc nhiên, sau đó sốt ruột: “Các cậu chủ, các người đã hô giá ngay trước mặt mọi người, nhiều người đều nghe thấy, chẳng lẽ… các người… định nuốt lời sao?”.
“Nuốt lời thì không, chúng tôi chỉ nghi ngờ có người ác ý nâng giá!”.
“Ai?”.
“Đương nhiên là thần y Lâm!”, A Nghị thản nhiên nói.
“Cái đó… Nếu mọi người cảm thấy thần y Lâm đang ác ý nâng giá, vậy thì xin mời lấy chứng cứ ra”, Đinh Mạo nặn ra nụ cười, nói.
Ông ta biết chuyện mua bán này vẫn chưa xong. . Тhử đọc 𝙩r𝘂𝒚ện không q𝘂ảng cáo 𝙩ại ﹟ Тr ù𝓂Тr𝘂𝒚ện.vn ﹟
Tiếp theo sẽ là màn khó giải quyết nhất.
Đúng lúc này, cửa được mở ra, một giọng nói lạnh nhạt truyền vào trong phòng.
“Không ngờ thế gia Nam Cung cũng có ngày nói lời không giữ lời, đúng là nực cười. Nếu chuyện này đồn ra ngoài, không biết người đời sẽ chế nhạo thế gia Nam Cung như thế nào”.
Giọng nói chấm dứt, bọn họ mới nhìn thấy Chủ tịch Lâm dẫn theo mấy người Từ Thiên đi vào.
Người của thế gia Nam Cung đồng loạt nhìn chằm chằm người đi vào, ai nấy nghiến răng nghiến lợi, siết chặt nắm đấm, chỉ muốn xông lên xé xác người này ra ngay.
Nhưng bọn họ cũng chỉ nghĩ trong đầu mà thôi, không ai dám thật sự làm gì người này.
Dù sao… người này cũng không phải ăn chay.
“Thần y Lâm?”.
Cậu ba Nam Cung lạnh lùng lên tiếng.
“Hội trưởng Đinh, ông yên tâm, Dương Hoa chúng tôi ủng hộ thương hội Long Đằng các ông. Nếu có ai dám phớt lờ quy tắc của nghề đấu giá các ông, rõ ràng đã đấu giá thành công mà lại không thừa nhận, tôi nhất định sẽ đứng về phía ông”, Lâm Chính vỗ vai Đinh Mạo, lên tiếng nói.
Đinh Mạo ngạc nhiên, lập tức muốn khóc mà không có nước mắt.
Câu nói này của Lâm Chính có ý đồ gì, ông ta còn không nghe ra hay sao?
Thần y Lâm đang tỏ rõ muốn lôi kéo ông ta về phía mình!
Nhưng… Đinh Mạo không còn cách nào khác.
Nếu lúc này ông ta nói không thì sẽ đắc tội chết với thần y Lâm!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...