Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
“600,1 tỷ!”, cậu ba Nam Cung cũng gào lên.
Hai mắt anh ta đã bắt đầu đỏ ngầu, cảm xúc mất kiểm soát.
“700 tỷ!”, Lâm Chính lại lên tiếng.
“700,1 tỷ!”.
Cậu ba Nam Cung gào lên điên cuồng.
Người của thế gia Nam Cung ở phía sau đều bị vẻ mặt của cậu ba dọa sợ.
Người đàn ông tóc dài dường như cũng ý thức được điều gì, đi tới vài bước, kéo cậu ba Nam Cung trở về.
“A Nghị! Thả tôi ra!”, cậu ba Nam Cung trầm giọng quát lên.
“Cậu ba, đừng quá kích động, cậu bình tĩnh một chút! Cái giá này đã vượt ngoài phạm vi có thể chấp nhận của gia tộc!”, người tên A Nghị quát khẽ.
“Sợ cái gì? Các người còn sợ Dương Hoa? Thần y Lâm đó đã dám đối đầu với chúng ta, chúng ta hãy cho anh ta biết thực lực của thế gia Nam Cung chúng ta!”, cậu ba Nam Cung hơi thở gấp, nắm đấm cũng siết chặt lại.
“Muốn cho bọn họ nhìn rõ thực lực của chúng ta không phải dùng cách này! Dù cậu có thắng được thì đã sao? Bây giờ thế gia Nam Cung chúng ta đã bắt tay giải quyết Dương Hoa, nếu chuỗi tài chính bị đứt đoạn thì sẽ có dao động rất lớn đối với kế hoạch tiếp theo của chúng ta! Cậu phải giữ bình tĩnh! Nếu không, cậu sẽ chỉ rước lấy rắc rối cho gia tộc!”, A Nghị lạnh lùng nói.
Lời này bỗng đánh thức cậu ba Nam Cung.
Anh ta hít sâu một hơi, nhắm hai mắt lại, im lặng một lúc.
Khoảng ba bốn giây sau, anh ta mới chậm rãi mở hai mắt ra.
“Anh nói đúng, tôi suy nghĩ nông nổi rồi. Tôi bị tên thần y Lâm kia làm ảnh hưởng đến cảm xúc, đây là chỗ tôi chưa thành thục… may là anh đã đánh thức tôi!”.
“Có thể tỉnh ngộ kịp thời thì tốt, đợi lát nữa thần y Lâm kia hét giá, cậu đừng theo nữa, để anh ta lấy đi! Nhường mỏ đá tím cho anh ta”, A Nghị nói.
“Được!”.
“Cậu ba gật đầu, sau đó nhìn về phía lầu hai bên kia.
Chỉ là lần này… một hồi lâu sau người của thế gia Nam Cung vẫn không nghe Lâm Chính hô giá nữa.
“Hả?”.
A Nghị nhíu mày.
Tất cả mọi người đều nín thở nhìn sang Lâm Chính.
Anh lắc đầu, bình tĩnh nói: “Thôi được, cậu ba Nam Cung đã chịu bỏ ra 700,1 tỷ để mua mỏ đá tím, vậy tôi… chỉ đành nhường cho anh ta thôi!”.
Nghe vậy, người của thế gia Nam Cung đều trợn tròn mắt.
Khách khứa vỗ tay nhiệt liệt.
Người chủ trì đấu giá cũng rất kích động, lớn tiếng hô: “Anh Lâm từ bỏ cạnh tranh, xin hỏi còn ai đưa ra cái giá cao hơn cậu ba Nam Cung hay không?”.
“Không có sao? Vậy thì 700,1 tỷ lần thứ nhất!”.
“700,1 tỷ lần thứ hai!”.
“700,1 tỷ lần thứ ba!”.
“Tôi tuyên bố, mỏ đá tím đã thuộc về cậu ba Nam Cung!”.
Người chủ trì buổi đấu giá gõ búa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...