Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Tìm ông nhờ chút việc”.

“Thần y Lâm có gì xin cứ nói, tôi nhất định sẽ giúp cậu”.

“Nếu đã vậy thì tôi cũng không vòng vo nữa. Tôi cần nhóm của ông giúp, ông có thể nói chuyện với họ điều người tới đây giúp tôi. Những người mà có thể giới thiệu nhân sự cho tôi thì tôi cũng sẽ tặng một viên thuốc tăng tuổi thọ. Đương nhiên đối với tôi phải là nhân tài chứ không phải là tới ngồi chấm công. Tôi sẽ đích thân sát hạch”, Lâm Chính thản nhiên nói.

Dứt lời, đầu dây bên kia nín thở: “Thần y Lâm, cậu…nghiêm túc chứ?”

“Tôi từng nói chơi chơi sao?”

“Được! Chủ tịch, tôi sẽ lập tức liên hệ bọn họ. Cậu cần nhân tài chuyên môn thế nào cứ đưa ra yêu cầu, chỗ chúng tôi thứ có nhiều nhất là nhân tài cấp cao”, đầu dây bên kia nói bằng giọng vô cùng kích động.

“Được, lát nữa tôi sẽ gửi danh sách cho ông”, Lâm Chính nói xong bèn tắt máy.

Mã Hải giật mình: “Chủ tịch…cậu vừa gọi điện cho ai vậy?”


“Nhà họ Hạ ở Yên Kinh”.

“Nhà họ Hạ?”, Mã Hải giật mình, đột nhiên nhớ ra điều gì đó bèn vội vàng nó: “Cậu lấy nhân tài từ những công ty trong tay các gia tộc ở Yên Kinh điều tới phải không?”

“Đúng vậy!”

“Cách này hay quá, những người của các công ty đó có ai mà không phải là những người tinh anh? Bọn họ hoàn toàn có thể đảm nhiệm được những chức vụ này, có điều…có một vấn đề nghiêm trọng”.

“Vấn đề gì?”

“Đó là dù sao họ cũng không phải người của chúng ta. Nếu như họ vào làm ở đây, chắc chắn sẽ tiếp xúc với những bí mật của công ty, bọn họ mà quay về công ty họ, để lộ ra thông tin cho những doanh nghiệp ở Yên Kinh thì đối với chúng ta không phải là chuyện hay…”, Mã Hải tỏ ra lo lắng.

Lâm Chính nghe thấy vậy bèn ngẩng đầu, thản nhiên nói: “Tôi có nói là trả họ về đâu”

“Không…không phải là cậu chỉ mượn thôi sao?”, Mã Hải trố mắt.


“Từ đầu tới cuối tôi có nói mượn không?”, Lâm Chính lạnh giọng.

Cả Gia Hào và Kỷ Văn đều biết thời gian là vàng bạc. Nếu đã đối phó với nhà họ Vương thì phải càng nhanh càng tốt. Đâm thì phải đâm nhanh để bọn họ không có cơ hội phản công.

Thế là nhân lúc nhà họ Vương đang chịu áp lực từ làn sóng dư luận, Khang Gia Hào và Kỷ Văn chính thức đại diện cho Dương Hoa khởi kiện nhà họ Vương.

Bọn họ không chỉ kiện việc nhà họ Vương đập phá nhà máy mà còn kiện cả thủ đoạn mà nhà họ gây ra cho nội bộ của Dương Hoa. Dù có rất nhiều việc họ chưa thu thập cả chứng cứ, nhưng điều đó không quan trọng.

Sự thắng thua ở tòa chỉ là thứ yếu, giờ điều quan trọng nhất đó là giành giật thời gian cho Dương Hoa và dọn sạch nhà họ Vương ra khỏi tập đoàn.

Sau khi nhận được thư của luật sư, nhà họ Vương lập tức vận động toàn bộ mối quan hệ có thể để ứng phó. Nhậm Quy cũng tham gia để giúp nhà họ Vương đối phó được với Dương Hoa một cách thuận lợi.

Còn Lâm Chính, sau khi về phòng làm việc thì Mã Hải lập tức gửi lên cho anh một danh sách. Lâm Chính nhìn danh sách, anh khẽ tái mặt.

“Ông chắc chứ…không nhầm phải không?”, Lâm Chính giật mình.

“Không hề ạ. Chủ tịch Lâm, danh sách những người có liên quan tới nhà họ Vương đều nằm ở đây”, Mã Hải cung kính nói.

Lâm Chính mặt tối sầm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui