Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
“Không sai, cô Tô, tôi thấy cô vẫn nên ly hôn với kẻ vô dụng này đi! Cô còn trẻ, không thể bị tên đó liên lụy cả đời được!”.
“Ly hôn đi!”.
“Đúng vậy, ly hôn đi!”.
“Ly hôn đi!”.
Khách khứa xung quanh khuyên nhủ, ai nấy đều dốc lòng hết sức, lời nói thành khẩn…
Ngay cả cô gái kia cũng cười khẩy, nói: “Tô Nhu, nếu cô chịu ngoan ngoãn ly hôn với tên vô dụng này, tôi chỉ tìm anh ta tính sổ, chuyện này không liên quan đến cô. Nếu cô không chịu ly hôn với anh ta thì hai người chịu tiền cho bộ quần áo của tôi đi. Anh ta không thể nào có tiền, tôi chỉ đành tìm cô thôi, cô tự xem mà làm”.
Lời này vừa dứt, Tô Nhu lùi lại hai bước, đứng không vững.
Cô đỡ trán, cảm thấy hơi choáng váng.
Ly hôn thì không thể, Tô Nhu chưa bao giờ nghĩ tới chuyện này.
Nhưng cô không ngờ những người khác… lại hướng tới thần y Lâm mà gây áp lực cho mình.
Hơn nữa… còn lộ liễu như vậy.
“Tôi sẽ bồi thường… Tôi sẽ đền tiền…”, Tô Nhu bất lực nói, nhưng đã đưa ra quyết định.
Nhiều người nghe vậy thì vô cùng thất vọng.
Sao cô Tô Nhu này lại quật cường như vậy?
Nếu nói trước kia cô không tìm được lý do đá Lâm Chính đi, không phải bây giờ đã có lý do rất tốt rồi sao?
Chẳng lẽ người phụ nữ này không thích thần y Lâm?
Một vài người cảm thấy hơi tức giận.
Đúng lúc đó, Lâm Chính ở cạnh đột nhiên lên tiếng.
“Số tiền này tôi sẽ đền, là bao nhiêu tôi trả bấy nhiêu. Nhưng trước lúc đó, cô Thường Phương, cô có thể nói cho người phụ nữ này biết, cô ta cần phải đền cho vợ tôi bao nhiêu tiền không?”.
Anh vừa lên tiếng, hiện trường lập tức yên lặng như tờ.
Tất cả mọi người đều mở lớn mắt, không tin nổi nhìn Lâm Chính.
Ai cũng không dám tin vào tai mình.
Mắt to trừng mắt nhỏ.
Cư Chí Cường và cô bạn gái cũng ngạc nhiên không thôi.
Nhậm Quy vẫn cười hà hà, nhưng trên gương mặt trông có vẻ thân thiết đó đã tràn ngập vẻ khinh thường.
“Anh… Anh nói gì? Tôi đền áo cho cô ta?”.
Cuối cùng cô bạn gái cũng không nhịn được lên tiếng.
Cô ta tiến tới một bước, quan sát Tô Nhu một lượt, sau đó cười ha hả.
“Không thành vấn đề, bộ lễ phục của vợ anh bao nhiêu tiền, tôi đền! Nếu anh thích, tôi đền gấp đôi cũng được. Ha ha ha…”, cô bạn gái cười lớn, đầy vẻ giễu cợt và khinh thường.
“Đồ ngốc, đây không phải tự chuốc lấy nhục sao?”, Cư Chí Cường lắc đầu cười nhạt.
“Được, nếu cô đã nói đền gấp đôi, vậy thì đền đi. Để cô Thường Phương giám định xem bộ lễ phục của vợ tôi thiệt hại bao nhiêu”, Lâm Chính nói.
Sự nghiêm túc của anh khiến đám đông cười rộ lên.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...