Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Hơn nữa thần y Lâm còn coi Lương Huyền Mi như em gái. Mối quan hệ giữa hai người họ chắc chắn không bình thường. Vậy thì, mọi người thấy miếng lệnh bài của Huyết Trường Phong sẽ do ai đoạt được đây?”, Lâm Thái nói.

Dứt lời, cả nhà họ Lâm đều nín thở.

“Tam…tam lệnh thiên kiêu sao?”, Lâm Ngữ Yên run rẩy nói.

“Trong lịch sử chỉ có một vị là tam lệnh thiên kiêu! Lâm Thái, chuyện này không thể nói linh tinh được, nếu không sẽ gây ra ồn ào đấy!”, Lâm Hình nói giọng khàn khàn.

“Cũng chỉ là suy đoán. Hơn nữa việc suy đoán này cũng có chứng cứ. Nếu như thần y Lâm thực sự là tam lệnh thiên kiêu thì từ thái độ trước đây của cậu ta với nhà họ Lâm có thể thấy cậu ta rất có ác cảm với chúng ta. Hoặc là hóa địch thành bạn, hoặc là phải làm gì đó”, Lâm Thái nói.

“Tức là…”

“Tức là cần phải báo lên cho các trưởng lão. Tốt nhất là cần có biện pháp đối phó toàn diện”, dứt lời, cả căn phòng chìm trong im lặng.

Các gia tộc lớn của Yên Kinh về cơ bản có cùng suy nghĩ như nhà họ Lâm. Tất cả đều cảm thấy bất ngờ trước cuộc chiến vừa rồi, đồng thời tích cực nghĩ cách. Nhất là sau khi thần y Lâm có thêm một Thiên Kiêu Lệnh nữa. Ai ai cũng cảm thấy không dám tin.


Lâm Chính chẳng buồn quan tâm tới những điều đó. Lúc này anh đang tức tốc tới bệnh viện.

“Thần y Lâm, cuối cùng cậu cũng tới rồi. Tình hình của bệnh nhân rất tệ. Phổi của cô ấy xảy ra vấn đề, bắt đầu xơ cứng rồi. Cậu xem báo cáo kết quả kiểm tra này”, một vị bác sĩ chạy tới, đưa bệnh án cho Lâm Chính.

Lâm Chính nhận lấy. Sắc mặt anh càng lúc càng khó coi.

“Thần y Lâm, trước mắt chỉ có hiệp hội nước Mễ mới có đủ thiết bị điều trị cho cô Lương. Cơ sở vật chất chỗ chúng tôi có phần lạc hậu. Nhưng dù là nước Mễ thì cũng chỉ có thể hòa hoãn được bệnh tình chứ không trị tận gốc được”.

“Vậy phải làm sao?”, Cung Hỉ Vân cuống cả lên.

“Rất phức tạp. Trước mắt, hiệp hội y học không có đầy đủ phương pháp để trị tận gốc cho cô ấy, hơn nữa nhìn từ báo cáo thì vùng bụng của cô Lương không chỉ bị xơ cứng mà ngay cả xương của cô ấy cũng xuất hiện vấn đề”.

Đám đông tái mặt.


“Đưa tôi đi gặp Lương Huyền Mi, tôi muốn đích thân chẩn đoán cho cô ấy”, Lâm Chính trầm giọng.

“Thần y Lâm, mời bên này”, vị bác sĩ kia vội vàng nói rồi dẫn đường. Lâm Chính nhanh chóng tới phòng bệnh ICU để gặp Lương Huyền Mi. Thế nhưng cô ta lúc này đã hôn mê sâu, cơ thể toàn là dây rợ, nhìn trông vô cùng đáng sợ.

Vừa mới rời đi có một lúc mà Lương Huyền Mi đã thành ra như thế này rồi sao? Đúng là đời vô thường.

Nhà họ Lương không biết tình hình của cô ta tệ hại tới mức này nên chỉ có mỗi Vệ Yến ở lại chăm sóc cho cô ta.

Lâm Chính lấy ra một cây châm, xắn tay áo của Huyền Mi lên và châm lên tay cô gái. Sau đó tại các vị trí quan trọng, anh cũng ấn nhẹ vài cái. Cuối cùng là bắt mạch cho cô ta.

Một lúc sau, Lâm Chính đặt tay Huyền Mi xuống. Nhưng sắc mặt của anh trông vô cùng khó coi.

“Thần y Lâm, tình hình thế nào rồi?”, một bác sĩ hỏi.

“Còn tệ hơn những gì ông kiểm tra nữa”, Lâm Chính nói giọng khàn khàn.

“Đến cả cậu cũng không chữa trị được sao?”

Lâm Chính im lặng một lúc. Đám đông hiểu điều đó có nghĩa là gì. Thần y Lâm dù sao cũng không phải là thần. Không phải bệnh gì anh cũng có thể chữa trị được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui