Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Lâm Chính lạnh nhạt nói.
“Cậu…”.
“Thần y Lâm, cậu đừng tưởng là chúng tôi sợ cậu! Nếu dồn chúng tôi quá mức, ai thắng ai thua còn chưa chắc!”, một người đàn ông phẫn nộ hét lên.
“Không phải tôi nói rồi sao? Thử xem!”.
“Được! Cậu đừng hối hận! Mọi người, chúng ta xông lên!”.
Tiếng quát giận vang lên, bọn họ lại lao vọt tới lần nữa.
Lần này Lâm Chính lại không tránh né, mà đánh thẳng chính diện.
Một người trong số họ vung quyền, quyền kình to lớn, vô cùng bá đạo.
Nhưng Lâm Chính hoàn toàn không sợ, cũng đánh ra một quyền.
Rầm!
Hai quyền giao nhau một cách mạnh mẽ.
Nắm đấm của người đó bỗng chốc nứt gãy, tiếng xương gãy vang lên, bị đánh bay ra xa mười mấy mét, đâm vào tường, nửa đoạn cơ thể xuyên ra ngoài cửa sổ.
Một người nữa lại đạp về phía thân dưới Lâm Chính.
Lâm Chính cũng nhấc chân đá tới.
Rắc.
Bắp chân người đó bị đá gãy ngay lập tức, tiếng la thảm thiết vang vọng trời xanh.
Ánh mắt Lâm Chính lạnh lùng, tóm lấy vai và cổ người đó nâng ngang người lên, ngăn chặn quyền cước như mưa bão ở đầu bên kia.
Ầm! Ầm! Ầm…
Một loạt quyền cước còn chưa dừng lại, người đó đã không ngừng nôn ra máu, hôn mê ngay tại chỗ.
“La sư phụ!”.
Mấy người sốt ruột hét lên.
Giây lát sau, Lâm Chính lại ném thi thể tới.
Vù vù vù…
Mấy châm bạc giống như sao băng bay ra từ sau thi thể, đâm vào mấy võ giả ở trước mặt một cách chuẩn xác.
Trong nháy mắt, những người này đã cứng đờ người, không động đậy gì được.
Trịnh Tử Nhã ở bên kia vừa mới khó khăn đứng dậy, nhìn thấy cảnh này thì vẻ mặt cứng đờ.
Sau khi trúng Ngân Châm Phong Huyệt, những người đó biến thành con cừu đợi chặt chém.
Lâm Chính không hề nương tay, xông tới, quyền cước giáng thẳng xuống xương tay xương chân của bọn họ.
Rắc.
Rắc.
Rắc…
Tay chân của bọn họ đều bị đánh gãy.
“Á!”.
Bọn họ nằm trên đất, điên cuồng gào thét, trên mặt mỗi người đều đầy vẻ khổ sở.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...