Chỉ là hình như anh ta đã tính nhầm một điều.
Đó chính là Tô Nhu không trúng kế này.
Tuy cô không phải là kiểu người đẹp lạnh lùng, nhưng lại ghét nhất loại đàn ông dùng thủ đoạn này để tán gái. Bởi vì trong mắt cô, những người đàn ông dùng cách này để bày tỏ tình yêu thì chỉ dựa vào sự lãng mạn để lừa con gái mà thôi.
Quả nhiên, Tô Nhu ở trong phòng làm việc vẫn vùi đầu vào xử lý văn kiện, không hề ngẩng đầu, cũng không nhìn Cao Lam cái nào.
“Tiểu Nhu!”, dường như Cao Lam vẫn chưa hết hy vọng, đứng dậy đi tới.
Nhưng đúng lúc này, Lâm Chính bước vào.
“Anh Cao, anh tỏ tình với vợ tôi một cách đường hoàng như vậy, liệu… có không phù hợp quá không?”, Lâm Chính nhìn Cao Lam rồi nói.
“Lâm Chính?”.
Tô Nhu nhíu mày.
“Hừ! Thằng vô dụng này đến đấy à?”, Cao Lam cười khẩy, nói đầy khinh miệt.
“Cao Lam, cậu ăn nói chú ý một chút, dù sao anh ấy cũng là chồng tôi!”, Tô Nhu lập tức quát.
“Tiểu Nhu, em và anh ta chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa, hơn nữa em cũng không có tình cảm với anh ta, cần gì phải lãng phí thời gian với anh ta chứ? Em hãy tin anh! Anh nhất định có thể mang lại hạnh phúc cho em!”, Cao Lam gấp gáp nói.
“Cao Lam, tôi trước giờ chỉ coi cậu là bạn học, không có bất cứ tình cảm gì khác với cậu cả, hy vọng cậu cũng có thể hiểu được điều này!”, Tô Nhu nhỏ giọng nói.
“Tiểu Nhu… em… Lẽ nào em thích thần y Lâm kia thật sao?”, Cao Lam nói với vẻ khó tin.
“Cậu đừng nói bậy”, Tô Nhu lắc đầu: “Tôi và thần y Lâm tiếp xúc rất ít, không dính dáng gì đến tình cảm nam nữ hết”.
“Vậy tại sao em không chịu chấp nhận anh?”, Cao Lam lại hỏi.
Tô Nhu nhắm mắt, dứt khoát không lên tiếng nữa.
Lúc này cô nói gì cũng vô ích, Cao Lam quá cố chấp.
Nhưng anh ta lại không nghĩ vậy.
Trong mắt anh ta, chuyện gì mà con gái càng không thừa nhận thì càng có vấn đề.
Chắc chắn Tô Nhu không có hứng thú gì với tên Lâm Chính này, nhưng lại không chịu chấp nhận anh ta, chắc chắn là vì thần y Lâm.
“Được! Được! Tô Nhu, nếu em không chịu chấp nhận anh… thì thôi vậy, thế này đi, anh cho em xem cái này”.
“Cái gì vậy?”, Tô Nhu hơi ngạc nhiên.
“Hừ, anh sẽ cho em xem thần y Lâm nổi tiếng kia thân bại danh liệt như thế nào!”.
Cao Lam lạnh lùng nói, sau đó phất tay, một người đàn ông xách cặp công văn lập tức bước vào. Anh ta đi tới trước mặt Tô Nhu, mở cặp công văn, lấy một chiếc máy tính xách tay ra đặt lên bàn.
Máy tính xách tay hiện một loạt văn kiện dày đặc.
Tô Nhu đọc số văn kiện này một lát, sắc mặt tỏ vẻ kinh hãi.
“Cậu làm cái gì vậy? Cậu lấy đâu ra những thứ này?”, Tô Nhu đứng bật dậy, nhìn Cao Lam với ánh mắt kinh ngạc và giận dữ.
“Chuyện này thì em không cần hỏi nhiều. Tiểu Nhu, tuy em không thừa nhận, nhưng anh biết người em thích chắc chắn là Chủ tịch Lâm, đây đã không còn là bí mật ở Giang Thành nữa. Chưa kể công ty của em và tập đoàn Dương Hoa cũng có mối quan hệ hợp tác khăng khít. Chủ tịch Lâm cũng từng công khai giúp đỡ em trong nhiều dịp, em tưởng anh không biết mối quan hệ giữa hai người sao?”, Cao Lam lạnh lùng nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...