Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Ngôi sao đúng là bận bịu, có thời gian rảnh thì đến nhà tôi ăn cơm, con gái tôi còn muốn xin chữ ký của cậu đấy!”.

“Ha ha, chuyện đó thì chỉ cần anh Trần gọi một tiếng thôi! Đi nhé!”.

Người đàn ông vẫy tay, sau đó đạp ga lái xe rời đi.

Lâm Chính nhíu mày, không lên tiếng.

Bỏ đi.

Để Mã Hải đi xử lý vậy.

Loại chuyện này chỉ có thể tự nhận là xui xẻo thôi.

Lâm Chính gọi điện thoại cho Mã Hải, sau đó lái chiếc Lynk&Co bị móp một bên đi tới đoàn phim.

Nhưng đợi đến khi anh vừa tới hiện trường quay phim thì lập tức sửng sốt.


Hóa ra chiếc xe Ferrari đó cũng đậu ở đây.

Chẳng lẽ… hai người đó là người của đoàn phim?

Không trùng hợp đến vậy chứ?

“Sao anh lại chạy đến đây rồi?”.

Lâm Chính vừa xuống xe, người phụ nữ trên ghế lái phụ của chiếc Ferrari kia nhìn thấy anh thì lập tức la lên.

Cô ta vừa lên tiếng, Lâm Chính gần như đã có thể khẳng định.

Tiếng la của cô ta dẫn đến sự chú ý của nhiều người.

Người đàn ông trước kia nhìn Lâm Chính đi đến phía này với vẻ mặt khó coi.

“Anh làm sao vậy? Không phải trách nhiệm đã được nhận định rồi sao? Sao anh còn chạy đến đây? Anh có biết đây là đâu không?”, người đàn ông đè thấp giọng, âm trầm nói.


Giọng nói của anh ta nhỏ hơn trước kia không ít.

“Đương nhiên tôi biết đây là đâu, đây là nơi quay phim điện ảnh Chiến Hổ đúng không?”, Lâm Chính bình tĩnh nói.

Nghe Lâm Chính trả lời, người đàn ông sững sờ thấy rõ.

Anh ta quan sát Lâm Chính một lượt, nhíu mày.

“Nếu anh đã biết đây là đâu, anh còn dám gây sự ở đây? Anh có tin tôi sẽ gọi người của đoàn làm phim báo cảnh sát bắt anh không? Anh mau cút đi cho tôi, nghe thấy chưa? Chuyện bồi thường bây giờ tôi không muốn dây dưa với anh, đợi ngày mai tôi sẽ liên lạc với anh! Cút mau!”, người đàn ông hạ thấp giọng, trong lúc nói, mắt còn liếc xung quanh, dường như đang tìm kiếm gì đó.

“Anh Lạc, anh vào trong đi. Anh là nhân vật của công chúng, nếu còn dây dưa với kẻ đầu đường xó chợ này, bị thợ săn ảnh và đám phóng viên nhiều chuyện chụp được, đăng lên mạng thì chúng ta không giải thích được đâu! Anh phải để ý thân phận của anh!”, người phụ nữ ở bên cạnh khuyên nhủ người đàn ông.

“Anh biết, Văn Lệ, vậy thì anh giao người này cho em, mau đuổi anh ta đi đi!”, người đàn ông nhìn Lâm Chính, lạnh lùng hừ một tiếng, phất tay rời đi.

Người phụ nữ tên Văn Lệ lập tức gọi một bảo vệ ở không xa tới.

“Văn Lệ, có chuyện gì vậy?”.

Vài người trông giống với người của đoàn làm phim đi tới, nhíu mày hỏi.

“Là chú Đinh và phó đạo diễn Uông à…”, Văn Lệ vội vàng chỉnh đốn tư thế, sau đó chỉ vào Lâm Chính, nói: “Chú Đinh, phó đạo diễn Uông, người này chính là người đã lái xe đụng phải anh Lạc!”.

“Ồ? Là người lái hơn 100km/h không phanh kịp đâm vào Phạm Lạc đấy à? Sao cậu ta lại chạy đến đây?”, hai người nhíu mày.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui