Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Lâm Chính hạ hai tay đang khẽ run rẩy xuống, thở hắt ra, bình tĩnh đáp.
“Hừ, đến lúc này rồi mà mày vẫn còn cứng miệng, để tao đánh gãy hết xương của mày, rồi lại xé nát miệng mày, để xem lúc đó mày còn cứng miệng kiểu gì!”, đảo chủ đảo Vong Ưu gầm lên, rồi lại xông tới.
Nhưng Lâm Chính phớt lờ ông ta, nói.
“Ông tấn công cuồng bạo như vậy sẽ tiêu hao rất nhiều sức lực, thực ra tôi không cần phản kích, chỉ cần phòng ngự là được, bởi vì nếu ông cứ tấn công kiểu này, không đến mấy lượt là sẽ cạn kiệt sức lực, mất sức chiến đấu. Đến lúc đó, ông sẽ thua thôi”.
Mọi người xung quanh nghe thấy thế đều kinh hãi.
Huyết Trường Phong cũng không nói gì, ánh mắt đanh lại.
Lâm Chính nhìn ra được thì hắn cũng nhìn ra được.
Quả thực, tấn công mãnh liệt như vậy đủ để khiến một chiếc xe tăng tê liệt trong vài giây. Đây đã không còn là sức phá hoại mà sức người có thể sánh được. Đảo chủ đảo Vong Ưu có thể dùng uy thế như vậy để đánh giết đã là một kiểu bội chi.
“Nhưng mày có thể cầm cự được mấy lượt đánh của tao nào?”.
Sao đảo chủ đảo Vong Ưu có thể cam lòng chứ? Ông ta lại gầm lên rồi xông tới.
Quyền ảnh như bão táp mưa sa lại ập tới.
Quả nhiên!
Lâm Chính vẫn không phản kích, mà cố gắng phòng ngự.
Giơ tay!
Gạt ngang!
Né tránh!
Đỡ đòn!
…
Anh dùng hết các động tác mang tính phòng ngự.
Đỡ đòn một lát, cánh tay Lâm Chính cũng trở nên tê dại, tay áo đã bị khí thế khủng khiếp làm cho nát bươm, thậm chí da ở cánh tay còn rách toạc, rỉ ra không ít máu tươi.
“Đảo chủ cố lên! Anh ta sắp không chịu được nữa rồi!”.
“Ha ha, anh ta sắp thua rồi!”.
“Lâm thiên kiêu, dù sao anh cũng không phải là đối thủ của đảo chủ!”.
“Chúng ta sắp thắng rồi!”.
Các đệ tử nội đảo thấy thế thì đều trở nên kích động, thậm chí có người còn vỗ tay khen hay.
Nhưng đánh một lát nữa, những tiếng khen hay dần biến mất.
Bởi vì… thế tấn công của đảo chủ đảo Vong Ưu yếu đi thấy rõ.
Khuôn mặt ông ta cũng đầm đìa mồ hôi.
Hơi thở phì phò nặng nề!
Tất cả đúng như những gì Lâm Chính nói…
Đảo chủ đảo Vong Ưu… sắp cạn kiệt sức lực!
Bốp!
Lại một quyền đánh tới.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...