Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

Đúng lúc này, một tiếng tát tai lanh lảnh vang lên.

Tất cả mọi người đều sửng sốt.

Chỉ thấy gò má Diên Nữ bỗng có thêm một dấu tay đỏ chót, còn người đứng trước mặt cô ta chính là Huyết U U.

“Con khốn!”.

Huyết U U mắng, lại tát thêm cái nữa.

Bốp!

Lại một tiếng lanh lảnh nữa vang lên.

Diên Nữ cúi đầu, đầu tóc hơi lộn xộn.

Nhưng cô ta không phản kháng, cũng không kêu đau, chỉ nhìn chằm chằm mặt đất bằng ánh mắt ảm đạm.

“Đồ đê tiện, con nhỏ thối tha, suýt chút nữa mày đã hại bác gái của tao, có biết không hả? Nếu Lâm Chính bị mày hại chết, bác gái tao cũng không cứu được! Loại đê tiện rắn rết như mày sao còn có mặt mũi ở trên đảo Vong Ưu bọn tao? Cút! Mày cút khỏi đây cho tao, hoặc là đi chết đi! Chết càng xa càng tốt!”.


Huyết U U chửi mắng, hai tay cô ta chống nạnh, không hề che giấu, mắng chửi hết câu này đến câu khác vô cùng khó nghe.

Diên Nữ không lên tiếng, tiếp tục quét dọn.

“Khốn nạn!”.

Huyết U U tức giận, lại giơ tay định tát.

“Cô Huyết!”.

Lâm Chính tức khắc lên tiếng gọi.

Huyết U U quay đầu lại, nhìn thấy Lâm Chính đi tới, lập tức vui mừng, cười nói: “Lâm Chính, anh đến thật là đúng lúc! Nào nào nào, đạp cô ta hai cái cho hả giận, yên tâm, không ai gây rắc rối cho anh đâu”.

“Bỏ đi”, Lâm Chính lắc đầu, thản nhiên nói: “Con người tôi không thích so đo với phụ nữ”.

“Cô ta định giết cả anh, anh còn có thể nhẫn nhịn?”, Huyết U U cảm thấy quái lạ, hỏi.


“Con người tôi có cái tật đó, cô có thể giết tôi, nhưng đừng động vào người bên cạnh tôi. Nếu không, tôi mặc kệ cô là nam hay nữ, già hay trẻ, tôi đều sẽ giết cô”, Lâm Chính nói: “Đi thôi, sắp tới giờ rồi”.

“Được thôi”, Huyết U U bĩu môi, liếc nhìn Diên Nữ: “Hôm nay xem như cô may mắn!”.

Cô ta nói xong thì khoác cánh tay Lâm Chính đi vào trong.

Võ trường nằm ở chân núi của đảo Vong Ưu, chiếm diện tích rất lớn, có thể chứa gần mười nghìn người.

Lúc này, trong võ trường đã nhốn nháo, nhiều người tụ tập, các trưởng lão của đảo Vong Ưu cũng đi vào trong.

Các đệ tử tụ tập với nhau theo từng nhóm.

Nhiều chấp sự, tinh nhuệ cũng đã đến.

“Sư huynh, hôm nay chúng ta nhất định sẽ biểu hiện thật tốt, dương danh khắp chốn”.

“Không sai, phải cho đảo chủ thấy thực lực của chúng ta”.



Mọi người hồi hộp chuẩn bị, nhao nhao nói.

Huyết U U dẫn Lâm Chính đến tầng trên cùng của khán đài.

Đây là vị trí của ngũ đại trưởng lão và đảo chủ đảo Vong Ưu ngồi quan sát.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui