Từ Thiên vội lật tấm vải đỏ đó ra, nhìn chằm chằm vào sống lưng con hổ ở trên đó: “Ở đây có một số hoa văn hổ, nhưng… chỉ thêu một nửa”.
“Có bao nhiêu đường?”.
“Ba đường”.
“Đúng vậy, nó đại diện cho ba gia tộc đồng minh không thua kém gì thế gia Tư Mã ở Yên Kinh, hơn nữa còn không phải là đồng minh bình thường. Rất có khả năng bọn họ liên hôn với nhau, có mối quan hệ mật thiết, những hoa văn hổ này chính là bằng chứng, tương đương với cắt máu ăn thề. Kim Huyết Hổ Tú để đây có nghĩa là ba đại gia tộc cũng sẽ dốc hết sức giúp đỡ thế gia Tư Mã đối phó với các cậu! Giúp thế gia Tư Mã lấy lại Kim Huyết Hổ Tú!”.
Từ Thiên run lên bần bật, không thốt được lời nào nữa.
“Tập đoàn Dương Hoa các cậu có thể chống lại được một thế gia Tư Mã, nhưng có chống lại được bốn thế gia Tư Mã không?”, Trịnh An Sơn lạnh lùng hừ một tiếng.
Từ Thiên suýt nữa thì đứng không vững, vội vàng vịn lấy bàn.
“Lo việc hậu sự cho sớm đi, nhưng nếu thần y Lâm chịu dẫn theo cả tập đoàn Dương Hoa quy phục thế gia Tư Mã, đồng thời đích thân đến tận cổng nhà thế gia Tư Mã quỳ xuống nhận lỗi, thì chắc là vẫn có khả năng xoay chuyển. Nếu may mắn thì còn giữ được mạng, nhưng chỉ hạn trong hôm nay. Nếu qua hôm nay mà cậu vẫn chưa đi, thì đến lúc đó cục diện sẽ không thể cứu vãn. Dù là thần tiên cũng không cứu được các cậu”.
Dứt lời, Trịnh An Sơn phất tay, rồi xoay người rời đi.
Từ Thiên đứng đực ra.
Một lát sau ông ta mới hoàn hồn.
“Chủ tịch Lâm…”, Từ Thiên há miệng: “Chúng ta… phải làm sao bây giờ…” ”
“Từ Thiên, ông nghĩ chúng ta có bao nhiêu phần thắng?”, Lâm Chính hỏi.
“Việc này… chắc là không tới 1%…”
Từ Thiên nuốt nước bọt đáp.
Một thế gia Tư Mã còn đỡ, bây giờ Dương Hoa có thực lực khá mạnh, lại thêm học viện Huyền Y Phái, cùng với các mối quan hệ, vẫn đối phó được với bọn họ.
Nhưng lại có thêm ba gia tộc không thua kém thế gia Tư Mã tham gia vào nữa!
E rằng các mối quan hệ của bọn họ trải khắp cả nước.
Tiền bạc của bọn họ chỉ sợ nhiều đến mức có thể mở được ngân hàng quốc tế.
Tuy Dương Hoa phát triển thần tốc, tiềm lực vô hạn, nhưng ngặt nỗi nó chỉ là một công ty mới thành lập, mới phát triển được hai năm nay, dù lợi hại đến đâu cũng không thể là đối thủ của những gia tộc lâu đời nền tảng vững chắc kia.
“Vậy là ông sợ rồi sao?”, Lâm Chính lại hỏi.
Từ Thiên ngập ngừng một lát, không trả lời anh.
“Lần này đối phó với thế gia Tư Mã, nhà họ Từ các ông đừng tham gia, tôi sẽ giải quyết”, Lâm Chính nhẹ nhàng gõ mặt bàn, nói.
Từ Thiên lập tức tỏ vẻ kinh hãi, vội vàng nói: “Chủ tịch Lâm, tôi không có ý đó, sao nhà họ Từ chúng tôi phải sợ chứ? Nếu không có Chủ tịch Lâm thì sẽ không có nhà họ Từ hôm nay. Tôi nhất định sẽ dốc hết sức, dù là lên núi đao xuống biển lửa cũng không nhíu mày một cái”.
“Từ Thiên, trước đó ông đã khiến tôi thất vọng một lần rồi, mong là không khiến tôi thất vọng nữa. Còn thế gia Tư Mã thì tôi trước giờ không coi bọn họ ra gì cả, đưa điện thoại cho tôi”, Lâm Chính nói.
“Vâng”.
Từ Thiên vội vàng đưa điện thoại cho anh, nhưng trong lòng thấy rất nghi hoặc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...