Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Phải đấy thần y Lâm, dược phòng chúng tôi vừa nhận được một khoản tiền kếch sù, đã ký một lô thảo dược rất lớn. Bây giờ xe vận chuyển thảo dược đang đến đây, nếu cậu không nhanh chóng khiêng những người này đi, sợ rằng tài xế đến mà không chú ý thì sẽ xảy ra án mạng đấy”, Phùng Thạch mỉm cười nói.

“Ha ha ha…”

Bọn họ lại cười ầm lên.

“Cút đi!”.

“Lũ chó chết, cút về ổ chó của bọn mày đi!”.

“Đây là nơi cho bọn mày ở chắc? Mau cút đi! Một lũ tạp chủng!”.

“Vô dụng ngu xuẩn, mau cút về đi!”.

Đám học sinh của Kỳ Dược Phòng chửi bới không ngớt.

Hiện trường nhốn nháo.


Tiếng chửi rủa vang lên không ngừng.

Người của Huyền Y Phái ai nấy sắc mặt đỏ bừng, tâm trạng kích động, có người còn chửi lại mấy câu, nhưng ngặt nỗi Kỳ Dược Phòng đông người, bọn họ khó mà phản đòn lại được.

“Thầy Lâm, hay là… chúng ta về đi?”, một giảng sư của Huyền Y Phái không nhịn được bước tới, dè dặt nói.

Với tình hình hiện giờ, rời đi thì còn có thể giữ được chút thể diện, tiếp tục ở lại thì chỉ tự rước nhục vào thân thôi.

Nhưng Lâm Chính vẫn không lùi lại, đừng nói đến rời đi, ngược lại anh còn lấy một tờ giấy trong người ra. Trên tờ giấy kia toàn là chữ viết bằng máu.

Nhìn thấy tờ giấy này, tất cả mọi người lập tức nín thở, những tiếng chửi rủa xung quanh cũng nhỏ đi rất nhiều.

Phòng chủ Kỳ Dược Phòng không khỏi nhíu mày.

Lâm Chính mặt không cảm xúc nói: “Phòng chủ Kỳ Dược Phòng, ông biết đây là gì không?”.

“Huyết thư, là huyết thư lúc trước tôi viết khi thách đấu cậu! Nhưng cậu đã lỡ hẹn rồi”, phòng chủ Kỳ Dược Phòng bình thản đáp.


“Đúng vậy, huyết thư này đã mất hiệu lực”.

Dứt lời, Lâm Chính liền xé nát huyết thư trước mặt mọi người.

Ai nấy nghệt mặt ra, không biết Lâm Chính định làm gì.

Nhưng đúng lúc này, anh lại lấy một tờ giấy trắng ra, cắn rách ngón tay rồi viết chữ lên đó.

Mọi người xung quanh đều vô cùng kinh ngạc.

Một lát sau, Lâm Chính giơ tờ huyết thư mới kia lên, mặt không cảm xúc nói: “Hôm nay, tôi ra huyết thư mới, lấy toàn bộ học viện Huyền Y Phái của tôi làm cái giá phải trả để thách đấu với ông, phòng chủ Kỳ Dược Phòng!”.

Dứt lời, tất cả đám đông đều thất kinh. Huyết thư sao?

Cả đám trố tròn mắt nhìn Lâm Chính. Kể cả Kỳ Dược Phòng và Huyền Y Phái. Có lẽ không ai ngờ rằng Lâm Chính còn có thủ đoạn như vậy dành cho phòng chủ của Kỳ Dược Phòng.

Người của Kỳ Dược Phòng nhìn bức thư trong tay Lâm Chính, tất cả đều bần thần. Chỉ có phòng chủ là vô cùng bình tĩnh.

Ông ta liếc nhìn huyết thư, tiếp tục lắc đầu: “Thần y Lâm, huyết thư thần thánh như vậy mà cậu xem như trò đùa ấy. Chẳng có chút tôn trọng nào cả. Huống hồ trước đó tôi hẹn chiến đấu với cậu, cậu đã thất hứa, thậm chí còn không giao Hà Linh Hoa cho chúng tôi, giờ sao tôi phải chấp nhận huyết thư của cậu chứ?”

“Tôi không có Hà Linh Hoa”, Lâm Chính nói thẳng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui