Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

“Mau cút ra ngoài cho tôi, cúi đầu trước Thu Yến. Ngoài ra, nói với anh cả, bồi thường cho Thu Yến bằng cách để nó được nhập lại tịch, quay về nhà họ Lương”, Lương Vệ Quốc trầm giọng.

Lương Dự nghe thấy vậy thì tái mặt.

Lương Khánh Tùng nâng ly trà khẽ run rẩy, nhìn Lượng Vệ Quốc bằng vẻ tò mò: “Vệ Quốc, chuyện nào là chuyện đấy. Nam Phương làm càn, trị tội là xong, sao em lại lôi chuyện đó vào?”

“Thu Yến khi đó chỉ khiến người của đảo Vong Ưu bị thương, cũng là do vô tình, chẳng có lỗi gì lớn cả. Khi đó cũng đã trị tội rồi, đuổi ra khỏi nhà họ Lương, chịu muôn vàn khổ cực cũng đã phải trải qua rồi. Vậy chẳng phải cũng nên kết thúc rồi sao. Lẽ nào muốn nó chết luôn ở ngoài, mọi người thấy như vậy mới phù hợp à?”, Lương Vệ Quốc tức giận.

“Nhưng nếu người của đảo Vong Ưu biết chúng ta đưa Thu Yến về thì bọn họ sẽ nghĩ như thế nào? Bọn họ có tức giận không?”, Lương Khánh Tùng đặt chén trà xuống, trầm giọng nói: “Anh không phản đối việc đón Thu Yến về nhưng phía bên đảo Vong Ưu sẽ có ý kiến đấy”.

“Bọn họ có ý kiến gì được? Huyền Mi đã là người của đảo Vong Ưu rồi, lẽ nào người ta còn muốn Thu Yến phải chết sao? Như vậy thì Huyền Mi sẽ có thể yên tâm luyện võ được chắc?”, Lương Vệ Quốc trầm giọng.

“Điều này…em nói có lý”, Lương Khánh Tùng trầm ngâm rồi gật đầu: “Thôi được, chuyện này anh sẽ thương lượng với anh cả”.

“Thương lượng? Em đã đón Thu Yến về nhà rồi, không cần thương lượng gì hết. Mọi người phải đồng ý. Nếu mọi người lo lắng đến thái độ của phía đảo Vong Ưu thì em có thể cử người đi tới đó giải thích. Nếu như họ không đồng ý thì trả lại Huyền Mi rồi để cả Huyền Mi và Thu Yến rời khỏi nhà họ Lương”, Lương Vệ Quốc nói với vẻ đầy kiên quyết.


Lương Khánh Tùng chau mày, hừ giọng: “Được, em đã nói vậy thì anh sẽ thay anh cả đồng ý chuyện này”.

Lương Phong Nghiêm nghe thấy vậy thì vui mừng lắm: “Cảm ơn bác hai”

Lương Vệ Quốc cũng gật đầu: “Vậy em thay mặt Thu Yến cảm ơn anh hai”.

.

||||| Truyện đề cử: Ép Buộc Bạn Trai Ngủ Cùng |||||

“Giờ em hài lòng chưa? Mọi người ra ngoài đi”, Lương Tùng Khánh không được vui cho lắm bèn đuổi mọi người ra.

Thế nhưng Lương Vệ Quốc lại nói: “Anh hai từ từ đã”.


“Còn chuyện gì nữa?”

“Thu Yến đã về nhà rồi thì cũng là thím của Nam Phương. Cháu đánh thím, chuyện này lẽ nào lại không xử lý”, Lương Vệ Quốc trầm giọng.

Lương Khánh Tùng đã rất tức rồi, nhưng ông ta biết chuyện này ông ta đuối lý, chỉ có thể đèn nén cơn giận. Ông ta quay qua Lương Dự, trầm giọng: “Lương Dự, để Nam Phương xin lỗi Thu Yến, mua ít hoa quả mang qua cho Thu Yến đi”.

“Vâng thưa bố’”, Lương Dự gật đầu

“Hừ, đồ chết tiệt, sao ông không chết đi cho rồi”, Lương Nam Phương tức giận lắm nhưng không dám lên tiếng, chỉ thầm chửi.

Đúng lúc này Lương Vệ Quốc lại lên tiếng: “Anh hai, ngoài Thu Yến thì em hi vọng Nam Phương có thể xin lỗi thêm một người nữa”.

Dứt lời, Lương Khánh Tùng lập tức đứng dậy trừng mắt với Lương Vệ Quốc: “Lương Vệ Quốc, em đủ chưa? Đừng có quá đáng quá”.

“Sao anh hai, tiểu bối làm sai lẽ nào anh còn định đứng ra bênh? Vậy thì tương lai của đám này có phải là trở thành kẻ ngang ngược không? Tương lai của nhà họ Lương còn phải trông chờ vào những người này đấy. Lẽ nào anh lại muốn giao nhà họ Lương vào tay những kẻ ngang ngược?”, Lương Vệ Quốc trầm giọng.

“Em…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui