Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
“Thêm một chiêu gãy xương tay!”
Tiếng ngạo mạn hô lên không ngớt. Lâm Chính đanh mắt, đột ngột quay người lại đấm thẳng vào người đó.
“Ứng Long Tinh Thần Quyền”, tiếng hét vang lên, hai nắm đấm của anh nhanh thoăn thoắt dội thẳng vào đám người còn lại.
“Cái gì?”
Đám đông thất kinh. Ứng Bình Trúc trố tròn mắt, sững sờ nhìn cảnh tượng khủng khiếp trước mặt.
“Không…thể nào…sao..cậu ta có thể học được tuyệt học của nhà họ Ứng chứ. Không thể nào”, Ứng Hùng gào lên.
Rầm! Rầm. Những cú đấm liên hoàn ụp xuống, xử lý gọn mấy chục cao thủ của nhà họ Ứng. Đợi khi đòn tấn công kết thúc thì cả đám đã không còn ra hình người nữa. Tất cả đều bấy nhầy, gãy xương, ngật nghẹo và ngã vật ra đất. Có những người đã tắt thở. Cả nhà họ Ứng hóa đá.
“Á!”, mấy vị nguyên lão giống như bị sụp đổ, gào lên và điên dại lao tới chỗ Lâm Chính.
“Được lắm”, Lâm Chính cũng không hề khách khí. Anh đanh mắt, tung ra cú đấm với tốc độ nhanh nhất dội thẳng vào một vị nguyên lão.
Vị nguyên lão này thấy vậy lập tức dừng lại và gào ác liệt hơn.
Bụp. Cú đấm giáng xuống, vị nguyên lão lập tức bị đẩy lùi lại. Ngực nứt ra, gãy ba chiếc xương, thế nhưng vẫn gắng gượng không chịu bị hạ bệ.
Hóa ra đây là một cao thủ luyện ngoại công. Có thể đỡ được cú đấm đó, đủ để thấy sức mạnh thể xác của người này rất khủng khiếp. Những nguyên lão khác cũng nhân cơ hội lao lên tấn công Lâm Chính.
Lâm Chính đang định thu tay về thì một cao thủ khác đã đưa tay ra ôm chặt, kìm kẹp lấy anh.
Thấy người kia khóa chặt được Lâm Chính, tất cả mọi người đều sáng mắt lên.
“Làm tốt lắm, Ứng Man! Hãy xem Đại Lực Thần Chỉ của ta đây!”, một ông lão để chòm râu dài, mái tóc trắng như cước quát lên, ngón tay cái cong queo như cành cây móc thẳng về phía yết hầu Lâm Chính.
Vù!
Kình phong nổi lên.
Tuy ngón tay cái phủ một lớp da thô ráp, nhìn thì yếu ớt, nhưng lúc này lại hiện rõ sức mạnh bá đạo.
E rằng đặt một viên kim cương vào đây cũng sẽ bị đánh cho nát vụn.
Nhưng ngay sau đó, Lâm Chính bỗng phát lực.
Hai cánh tay của cao thủ ngoại gia công đang khóa chặt anh lập tức run rẩy.
“Không ổn rồi, tôi… tôi không giữ được nữa!”, tên cao thủ ngoại gia công kia cắn răng kêu lên.
Hắn vừa dứt lời, Lâm Chính bất ngờ tăng thêm sức mạnh.
Rắc!
Âm thanh trong trẻo vang lên.
Chỉ thấy hai cánh tay rắn chắc của tên cao thủ ngoại gia công kia lập tức bị Lâm Chính hất đi, do sức mạnh khủng khiếp mà hai cánh tay hắn cứ thế bị đẩy cho gãy gập.
“A!”, tên cao thủ ngoại gia công kia hét lên thảm thiết.
Lâm Chính nhìn chằm chằm ngón tay cái đang đánh tới, bỗng lật tay, một châm xuất hiện trong tay anh, đâm về phía ngón tay cái kia.
Châm nhanh như chớp, mạnh mẽ và hung tàn, đâm thẳng vào ngón tay đang lao tới.
Trong chớp mắt, ngón tay cái đang lao tới như viên đạn bỗng chậm hẳn lại, uy lực ở đầu ngón tay giống như quả bóng bị xì hơi, lập tức xẹp xuống.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...