Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
“Thầy!”.
Long Thủ kinh hãi kêu lên.
Nhưng đã muộn.
Bốp!
Nắm đấm rắn chắc nện mạnh vào mặt Lâm Chính…
Nắm đấm này cực kỳ bá đạo.
Ứng Hùng dùng nội kình.
Nếu như là người khác, đầu bị ăn một đấm như vậy chắc biến dạng rồi, cho dù không chết, đầu óc cũng có vấn đề trở thành người thực vật.
Nhưng…
Sau khi tung nắm đấm này, Lâm Chính vẫn đứng nguyên tại chỗ đó.
Đầu anh không biến dạng, cũng chẳng ngất đi.
Dường như chẳng bị làm sao cả…
Mọi người xung quanh vốn đang cười nhưng nhìn thấy Lâm Chính như vậy liền không khỏi sững sờ.
“Hả?”
Ứng Hùng cũng kinh ngạc nhìn Lâm Chính.
Lúc này, nắm đấm của ông ta vẫn còn ở trên mặt Lâm Chính.
“Sao vậy? Sức lực của người nhà họ Ứng chỉ đến vậy thôi sao?”, Lâm Chính hơi nghiêng đầu, tách đầu mình ra khỏi nắm đấm.
“Ứng Húng, chú sao vậy?”, Ứng Bình Trúc đứng bên kia cũng nhíu mày, còn tưởng Ứng Hùng nương tay.
Cần phải biết, cho dù nắm đấm này không đánh ngất Lâm Chính thì ít nhất cũng phải khiến máu mũi anh chảy be bét, mặt mũi sưng vù chứ?
Ứng Hùng há miệng, không biết phải đáp lại như nào.
Mà lúc này Ứng Phá Lãng đầu chảy máu giãy giụa muốn đỡ Chu Đình dậy, nổi giận chạy về phía Lâm Chính.
“Tao phải giết mày!”
Hắn la hét như một con chó dại, nắm đấm tung thẳng vào đầu Lâm Chính.
“Phá Lãng, đi ra đi!”
Ứng Hùng hét lớn.
Nắm đấm của Ứng Phá Lãng đã hạ xuống.
Chẳng qua quyền này vẫn như trước.
Lâm Chính cứ đứng đấy chịu đánh, cả người không hề bị thương tổn chút nào.
Ứng Phá Lãng trợn tròn mắt.
“Cơ thể hắn cực kỳ mạnh, quyền cước bình thường không thể gây tổn thương cho hắn!”, Ứng Hùng khẽ quát: “Bố dùng nội lực phế gân mạch của hắn!”
Nói xong, ông ta liền vận nội lực.
Người nhà họ Ứng vô cùng kinh ngạc, không dám sơ sảy, rối rít thúc giục nội lực, muốn khóa chặt lấy Lâm Chính.
Ứng Phá Lãng không chịu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...