Cô biết, nếu ngay cả Triệu Thiên cô cũng không thuyết phục được, thì sao có thể thuyết phục được thư ký Liêu chứ? Dù sao thư ký Liêu cũng là thư ký của Mã Hải, chắc chắn anh ta rất thân quen với Triệu Thiên, đương nhiên sẽ đứng về phía Triệu Thiên.
Thôi vậy!
Tô Nhu thở dài, vẻ mặt có chút bi thương và bất đắc dĩ.
Vì dự án này của tập đoàn Dương Hoa, vết thương chưa lành cô đã chạy đến đây tăng ca, tinh thần thể lực mệt mỏi, nhưng không ngờ tất cả lại thành công cốc.
Đột nhiên cô rất muốn khóc òa lên.
Nhưng cô vẫn cố gắng kiềm chế.
Có lẽ trên con đường khởi nghiệp luôn phải gặp những khó khăn trắc trở như vậy.
Tô Nhu cụp mắt xuống, coi như từ bỏ.
Dù kết quả có thế nào, thì cô cũng chỉ có thể bình thản chấp nhận.
Nhưng đúng lúc này, thư ký Liêu ngẩng đầu lên, nói với Triệu Thiên: “Dự án tạm thời dừng lại, các anh đi trước đi”.
“Thư ký Liêu, vậy những người này thì sao?”, Triệu Thiên chỉ vào Tô Nhu hỏi.
“Phía cô Tô thế nào không liên quan đến anh”.
“Nhưng…”
“Triệu Thiên!”, thư ký Liêu bỗng quát lớn, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.
Triệu Thiên hơi sửng sốt, có chút khó hiểu với thái độ của thư ký Liêu, nhưng anh ta đã nói vậy rồi thì Triệu Thiên cũng chẳng còn cách nào khác.
“A Thiên!”, Tiểu Thu không vui.
“Tiểu Thu, em đừng buồn! Chắc chắn thư ký Liêu sẽ lấy lại công bằng cho chúng ta, hôm nay cứ nể mặt anh ta đi”, Triệu Thiên an ủi.
Tiểu Thu tức tối giậm chân, nhưng chẳng làm gì được.
Nhưng đúng lúc này, thư ký Liêu bỗng quay đầu lại, cúi người nói với Tô Nhu: “Cô Tô, dự án này tạm thời dừng lại, hôm sau chúng tôi sẽ đích thân mang quà xin lỗi tới, đồng thời phái người khác bàn bạc về dự án này. Thực sự rất xin lỗi cô!”.
Anh ta nói xong, đám người Tô Nhu, Trương Tinh Vũ, Triệu Thiên và Tiểu Thu đều ngây người ra.
Tô Nhu hơi sửng sốt nhìn thư ký Liêu, còn tưởng là mình nghe nhầm.
Thư ký Liêu nói vậy là sao?
Anh ta… vẫn muốn tiếp tục hợp tác với Tô Nhu về dự án này sao?
Triệu Thiên thất thanh kêu lên: “Anh Liêu, anh nói vậy là sao?”.
“Các anh mau đến chỗ sếp Mã đi”, thư ký Liêu mặt không cảm xúc nói.
“Đến chỗ sếp Mã? Để làm gì?”, Triệu Thiên lại càng thấy khó hiểu.
“Anh còn chưa hiểu sao? Anh gây họa rồi!”, thư ký Liêu bỗng biến sắc, to tiếng quát.
“Anh…”, Triệu Thiên vô cùng kinh ngạc, hai mắt trợn trừng.
Anh ta thực sự không ngờ thư ký Liêu lại đứng về phía Tô Nhu.
“Anh Liêu, anh… sao anh lại như vậy?”, Tiểu Thu cũng ngớ ra.
“Tôi biết, nếu bây giờ tôi bảo các anh xin lỗi thì chắc chắn các anh sẽ không chịu, tôi khuyên các anh tốt nhất hãy đến gặp sếp Mã ngay lập tức! Nếu chậm trễ mà để xảy ra chuyện gì thì tôi không chịu trách nhiệm đâu”, thư ký Liêu nói.
“Họ Liêu kia! Anh làm cái gì thế hả? Lẽ nào anh nghĩ chuyện này là tôi vô lý sao?”, Triệu Thiên nổi giận, quát hỏi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...