“Vị bạn học này, cậu tới làm bia ngắm của tôi, tôi thấy cậu vừa rồi cũng cười rất vui vẻ nha.”
Ánh mắt Diệp Thiên Bách tìm kiếm phía dưới một phen, ánh mắt rơi vào người một cậu thiếu niên hơi đen.
Diệp Thiên Bách vừa nói ra lời này, hiện trường một trận cười rộn.
Cậu thiếu niên đen kia nghe vậy, sắc mặt lập tức đen lại. Vốn cậu ta có dáng dấp đã đen, giờ phút này là càng thêm đen, bộ dáng kia của cậu ta như sắp khóc ra.
“Giáo viên Diệp, thầy có phải là có chút sai lầm không? Em vừa rồi không có cười mài”
Cậu thiếu niên đen kia bộ dạng một vẻ thấp thỏm. “Cậu chắc chắn không? Kim châm trong tay của tôi, cũng không chỉ có ba cái.” Diệp Thiên Bách một tay cầm hộp kim châm, một tay vuốt một cây kim châm.
“Không phải, giáo viên Diệp em sai rồi, em vừa rồi có mắt không biết Thái Sơn, không nên cười cợt thầy.”
Cậu thiếu niên đen một mặt xấu hổ, vội vàng thừa nhận sai lầm. Lời vừa nói ra, hiện trường lại là rộ lên một trận cười vang.
“Xem ra tôi sai rồi, tôi hiện tại cảm thấy các bạn so với cậu ấy càng thích cười hơn:
Diệp Thiên Bách nhìn về hướng đám người, lên giọng.
Đám người nghe xong lời nói này, lập tức dừng lại tiếng cười.
“Cái kia, giáo viên Diệp, chúng em hoàn toàn tin tưởng vào thực lực của thầy. Nhưng mà, làm bia ngắm của thầy, vẫn là cảm giác đang liều mạng a! Một châm này. của thầy vừa châm xuống dưới, cái bàn gỗ thật đều gánh không được, chúng em đều là người trần mắt thịt.”
“Đúng rồi đúng rồi, sức lực của thầy quá mạnh rồi.”
“Sau khi chứng kiến thực lực của giáo viên Diệp, hiện tại sự tò mò của tôi đã tràn đầy”
Đám người giờ phút này nhao nhao tỏ thái độ.
“Ý của các bạn là, hiện tại có thể tâm phục khẩu phục an tĩnh lại nghe thầy giảng bài có đúng không?”
Diệp Thiên Bách nghe vậy, lại là nhìn một vòng đám người. “Tâm phục khẩu phục, tâm phục khẩu phục!”
“Phục phục phục!”
“Đúng rồi đúng rồi, chúng em tin tưởng thực lực của thầy.”
Đám người vội vàng đáp lại nói.
“Vậy thì chúng ta có thể bắt đầu giảng bài rồi.” Diệp Thiên Bách nghe vậy, thỏa mãn nhẹ nhàng gật đầu.
Giờ phút này, Hạ Thanh Nguyệt ở dưới đài giảng nhìn xem Diệp Thiên Bách có cảm giác đầu óc choáng váng hoa mắt, Diệp Thiên Bách ở trước mắt, cùng Diệp Thiên Bách mà cô quen biết trước đây, hoàn toàn là hai người.
Cô thậm chí không thể tin được, Diệp Thiên Bách ở trước mắt, chính là người mà trước kia trong mắt cô là trượng phu không khác gì phế vật, một nam nhân vô dụng cái gì cũng không có.
“Hơ hơ... Xem ra mọi người cùng giáo viên Diệp giao lưu rất vui vẻ, nếu mọi người đã bắt đầu lên lớp, vậy tôi sẽ không làm phiền mọi người nữa, các bạn hãy cố gắng lên lớp thật tốt nhé.”
Lúc này, Lưu Quốc Đông cười thân thiện nói.
Chỉ là, phát biểu này của Lưu Quốc Đông, khiến các bạn học đang ngồi ở đây nhiều ít cảm giác có chút chói tai, đặc biệt là mấy chữ giao lưu vui vẻ, thế này chỗ nào là giao lưu vui vẻ chứ?
“Giáo viên Diệp, tiếp theo bục giảng hoàn toàn giao cho cậu, làm việc tốt nhé.” Lưu Quốc Đông võ võ bả vai Diệp Thiên Bách, sau đó cười rời đi.
Giờ này khắc này, nội tâm của ông có chút cao hứng, biểu hiện của Diệp Thiên Bách tại trên lớp học, cũng là kiểm chứng lý lịch của Diệp Thiên Bách, đồng thời cũng là kiểm chứng mắt nhìn của ông.
Chỉ là ông không rõ, Diệp Thiên Bách ưu tú như vậy, rường cột nước nhà, quốc gia làm sao lại để anh phóng xuất ra ngoài, buông xuôi bỏ mặc.
Hết thảy đều lộ ra điều rất không tầm thường, mặc dù như thế, nhưng ông cũng không suy nghĩ quá nhiều. Mà chỉ là chắp tay sau lưng, từng bước từng bước rời đi phòng học.
“Các vị bạn học, hôm nay chúng ta cần giảng chủ đề về Trung y cùng đồ ăn dưỡng sinh.”
“Liên quan tới chủ đề này, tôi từ nơi giáo sư Trương Cảnh Niên đã nhận được một phần soạn bài giáo án, nội dung bên trong giáo án này, chủ yếu là một chút lý giải cùng kinh nghiệm của giáo sư Trương Cảnh Niên.”
“Nhưng tôi cũng không tính dựa theo cái này giáo án đi giảng, liên quan tới Trung y cùng đồ ăn dưỡng sinh, tôi cũng có một chút hiểu biết cũng như lý giải của riêng bản thân mình, muốn cùng các bạn học chia sẻ.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...