Người Chồng Ngốc

    Ông Aton và bà Huny ngạc nhiên nhìn Saint khi nghe những lời Saint nói, ông bà còn tưởng bản thân mình nghe nhầm. Cho đến khi ông Aton hỏi kỹ lại Saint

-Ông Aton:"Saint con có chắc là mình không nói nhầm chứ"

   Saint kiên định nhìn vào mắt ông dõng dạc đáp

-Saint:" bố con thật sự rất muốn kết hôn với Perth".

-Bà Huny:" nhưng chẳng phải con"

   Ông Aton bấy giờ mới nghiêm túc nhìn Saint hỏi giọng lạnh lùng xưa nay vốn có

-ông Aton:" con có dám chắc không Saint, lần này không đùa chứ"

-Saint:" bố con là thật lòng, con thật sự muốn kết hôn với em ấy. Con...con...con  thât sự yêu em ấy mà bố"

-bà Huny:" Hả Saint...con...."

-Ông Aton:" chẳng phải người con yêu trước giờ vẫn luôn là Zee anh trai Perth hả. Sao giờ lại qua Perth, nếu con vui đùa với Perth thì dẹp ý nghĩ đó đi. Thằng bé trong sáng  ngây thơ không chịu được trò đùa của con đâu"

-bà Huny:" kìa ông"

-Saint:" bố là con thật sự nghiêm túc yêu Perth thật lòng, con thề với trời có trời cao chứng dám nếu con trái lười thề thì...."

-Ông Aton:" được rồi.... cho ta lý do để  con yêu Perth đi"

   Nhắc đến Perth thì Saint lại ngượng ngùng gãi đầu, đôi mắt ôn nhu nhớ lại bóng dáng bé nhỏ ấy, khuôn mặt tròn tròn múp múp mà dễ thương, nhớ về những gì kiếp trước mà anh trãi qua, Saint không ngốc khi mà khai ra chuyện mình trọng sinh sống lại nơi này , nếu mà nói ra chỉ sợ bố mẹ nghi ngờ anh một 1 phen mà thôi. Vì thế Saint kể về lần đầu gặp Perth, nhớ lại anh mĩm cười nói với bố mình

- Saint:" lần đầu gặp em ấy con cứ tưởng em ấy là người ngoan độc dùng gia sản để ép con kết hôn. Tại vì có lần con nghe Zee nói mẹ của Perth quyến rũ bố của Zee cho nên con cứ ngỡ em ấy xấu tính ngoan độc cho nên vẫn luôn ghét em ấy"

-bà Huny:" con có gặp Perth rồi hay sao mà con biết Zee là anh trai của Perth" 


  Saint sợ mẹ biết điều gì đó không hay, nên Saint cố gắng nói khéo giấu bố và mẹ của mình

-Saint:" vâng mẹ, con có đến nhà Zee vài lần và có gặp em ấy 1 2 lần ạ"

-Ông Aton:" Sau đó"

-Saint:" sau đó cho đến khi ông bà cụ của Perth dẫn Perth vào con bất ngờ khi thấy em ấy cho nên cho nên con đã phản ứng quá dữ dội. Con cứ nghĩ em ấy xấu tính như lời Zee nói cho đến khi con điều tra về em ấy thì con mới biết sự thật toàn bộ. Hóa ra Zee vẫn luôn lừa con"

    Saint cố gắng giấu ông bà mà kéo toàn bộ mọi tội lỗi đổ lên đầu Zee gánh toàn bộ, hừ kiếp trước Zee đối xử tệ với Perth bao nhiêu thì kiếp này anh trọng sinh anh trả lại cho anh ta bấy nhiêu. Sau những gì anh ta dám gây ra cho Perth của anh.

-Ông Aton:" Zee lừa con, lừa con vụ gì Saint"

-Saint:" cậu ta dám nói với con mẹ Perth âm mưu quyến rũ gia đình cậu ta , đổ lỗi mọi âm mưu cho Perth nói em ấy chiếm đoạt tài sản. Chứ thật ra là ngược lại, bố cậu ta vụng trộm ngoại tình với mẹ Perth mà sinh ra Perth, Perth sinh ra thì bị mẹ bỏ tại trước cổng nhà cậu ta. Chuyện này ầm ĩ 1 hồi đến tai ông bà cụ, không còn cách nào khác gia đình cậu ta đành nhận nuôi Perth, nhưng éo le thay Perth từ nhỏ được ông bà cụ cưng chiều trong lòng bàn tay. Ông bà cụ còn tuyên bố thẳng thừng sau này mọi gia sản của ông bà cụ sẽ để lại toàn bộ cho Perth, lòng tham không đáy chính vì vậy từ nhỏ Perth sống với ông bà ta không hề yên ổn 1 giây nào, bị đánh đập hành hạ thường xuyên mặc dù em ấy vẫn còn là trẻ con. Chuyện này rốt cuộc cũng đến tai ông bà cụ, lúc đến nơi ở của Perth thì em ấy hành hạ đến nỗi từ đó biến thành kẻ ngốc ngơ  ngơ ngác ngác. Ông bà cụ tức giận cho nên từ đó đón Perth về ở hẳn với ông bà"

   Saint nói theo và kể lại những gì mà kiếp trước anh điều tra được. Mỗi khi anh nhớ lại đều hận không thể giết gia đình ấy trả thù thay cho Perth, hỗ dữ không nỡ ăn thịt con, vậy mà gia đình ấy còn hơn cả hổ dữ..Perth của anh sao lại có thể sống trong 1 gia đình khốn nạn như vậy chứ.

   Ông Aton và Bà Huny ngạc nhiên nhìn nhau. Họ không ngờ trên đời này còn có loại gia đình như vậy, Perth làm sao có thể sống nỗi trong căn nhà gia đình ấy như vậy chứ.

-Bà Huny:" hỗ dữ còn không nỡ ăn thịt con. Vậy mà gia đình ấy lại còn hơn cả hổ dữ..bao năm qua Perth làm sao mà lớn lên được vậy"

-Ông Aton:" tại sao con lại biết rõ về gia đình Perth và Zee như vậy"

  Saint bấy giờ mới giật mình hoảng hốt, anh nói theo những gì mà kiếp trước anh điều tra được rất rõ ràng. Nếu bây giờ anh mà lộ ra thì..nghĩ vậy Saint cố gắng giấu diếm không để lộ sơ hở, chuyển chủ đề nói dối bố mình

-Saint:" là tối hôm đó con ra ngoài 1 ngày với Zee thật ra là đi điều tra về gia đình cậu ta ạ. Tại con muốn biết con người Perth thế nào cho nên..."

-Ông Aton:" À ra vậy, xem ra con có chút thông minh. Ít nhất còn biết điều tra về chuyện này, nếu không con lại đi chọn sai con đường, chọn sai người con yêu rồi"

-Saint:" Vâng bố là lỗi của con là do con sơ suất"

-bà Huny:" con biết lỗi là được rồi.. nào đứng dậy lại đây ngồi với mẹ, nói mẹ nghe con yêu Perth từ khi nào"


   Bà Huny lại đỡ Saint dậy, để Saint ngồi bên cạnh mình. Nghe mẹ hỏi Saint khẽ cười , đôi mắt dịu dàng ôn nhu kể lại

-" con không biết rõ con yêu em ấy từ khi nào nhưng con chỉ biết rõ đúng là ban đầu con có ghét em ấy là thật. Có lẽ là ghét của nào trời trao của đó đi cho nên ông trời là đang trừng phạt con đi. Perth mặc dù ngốc ngốc ngơ ngơ nhưng con rất thích em ấy, em ấy cứ như 1 tờ giấy trắng thuần khiết ấy, con muốn bảo vệ em ấy, yêu em ấy, mang đến hạnh phúc cho em ấy dưới đôi cánh của chính mình"

   Ông bà nhìn đứa con trai mình từ nhỏ cho đến giờ chưa bao giờ để lộ rõ nét mặt hạnh phúc khi đang yêu như vậy, nụ cười ôn nhu mỗi khi nhắc tên Perth, ông bà biết lần này Saint chính thức đã rơi vào lưới tình của Perth rồi. Như vậy cũng tốt, Saint sẽ hạnh phúc khi yêu Perth hơn có lẽ là Zee kia. Lòng tham như vậy, ông bà thật sự không muốn Saint dính líu đến cậu ta 1 chút nào.

-bà Huny:" con trai, con trưởng thành rồi biết yêu 1 ai đó và bảo vệ 1 ai đó rồi."

   Saint bị mẹ mình chọc ghẹo mà bên mép tai của Saint lẳng lặng đỏ rực lên

-Saint:" kìa mẹ..."

   Ông Aton bật cười haha nhìn đứa con trai mình đỏ mặt thật đáng yêu. Sau đó ông lại nghiêm mặt trong chốc lát hỏi Saint

-ông Aton:" vậy còn Zee, Saint con định...."

   Nhắc đến Zee khuôn mặt Saint biến đổi thành lạnh lùng có chứa sự ganh ghét hẳn ra

-Saint:" bố yên tâm con không thích cậu ta. Người con thích hiện giờ chỉ có  Perth,cậu ta ngay cả đứa em trai mình mà cũng muốn hãm hại chiếm đoạt gia sản thì đúng là lòng dạ con người mà hừ.. xem như con sáng mắt"

- bà Huny:" được rồi đừng nhắc đến cậu ta nữa. Vậy chuyện của con và Perth"

-Saint:" ngày mai con sẽ lên Bangkok qua nhà ông cụ để cầu hôn Perth"

-Ông Aton:" nôn nóng kết hôn đến vậy"

-Saint:" Vâng bố. Con không chờ được nữa"

-bà Huny:" vậy ngày mai bố và mẹ sẽ đi cùng con"


-Saint:" con cảm ơn mẹ na khạp"

-Ông Aton:" được rồi. Nếu đã quyết định xong không hối hận thì ngày mai qua bên đó cầu hôn nếu được thì xem ngày tháng cưới luôn đi. Nhưng ta chỉ hi vọng con sau khi cưới Perth về thì đừng có mà tổn thương đến thằng bé là được nếu không ta sẽ là người đầu tiên không tha thứ cho con hiểu không"

-Saint:" Vâng bố con biết mình phải làm gì na khạp..con xin về phòng ạ"

   Saint chấp tay cúi chào bố mẹ mình rồi đi ra khỏi văn phòng, Saint thầm cười tươi trong lòng một tiếng, hạnh phúc trào dâng lên đến trên cổ họng. Saing cảm thấy trọng sinh sống lại thật tốt, kiếp trước là anh bỏ lỡ Perth,kiếp này anh thề từ nay về sau sẽ yêu Perth nâng niu Perth trong lòng bàn tay. Nghĩ đến ngày mai sắp được gặp Perth thì trái tim anh nôn nao 1 trận hồi hộp lạ thường, anh hận không thể để thời gian trôi nhanh qua cho đến ngày mai..bước chân về phòng Saint khe khẽ ngâm nga bài hát quen thuộc

-"Tôi không thể cử động,
Cớ sao tôi lại cảm thấy nặng nề như vậy
Như thể tôi đang ở một góc nào đó trong trái tim em, yeah
Tôi muốn chạm vào em, 
Nhưng tôi lại đắm chìm trong màn đêm tối đen
Tôi sẽ tiếp tục trú ngụ tại nơi này
Chính nơi này, yeah
Tôi dần bị lãng quên nhiều hơn trong tâm trí em
Trong mối tình cứ mãi vẩn vương này

Tôi bị mắc kẹt, bị mắc kẹt thật rồi
Tôi ngày càng mệt mỏi,
Có lẽ chỉ mình tôi chìm trong cơn mê
Em sẽ lay tôi thật mạnh và đánh thức tôi, thức tỉnh tôi chứ? 
Tôi đã bị mất kẹt mất kẹt thật rồi
Tôi đang đánh mất bản thân mình
Vắng em tôi thậm chí không thể nhớ nổi tên mình
Bây giờ em sẽ để tôi thoát khỏi tâm trí em chứ, sẽ thế chứ?
Tôi bị mắc kẹt, mắc kẹt thật rồi
Tôi đã bị mắc kẹt
Bị mắc kẹt thật rồi

Em và tôi, hai ta trở nên ngày càng khác biệt
Trong lòng tham vô tận của em, lòng tham đó
Tôi như một con chim bị bỏ rơi
Trong một cái lồng mang tên em
Tôi thậm chí không thể cất cánh bay xa, yeah

Tôi ngày càng yếu đuối hơn khi ở trong em
Trong mối tình mãi vấn vương này

Tôi bị mắc kẹt, mắc kẹt thật rồi
Tôi ngày càng mệt mỏi
Có lẽ chỉ mình tôi chìm trong cơn mê
Em sẽ lay tôi thật mạnh và đánh thức tôi, thức tỉnh tôi chứ?
Tôi đã bị mắc kẹt, bị mắc kẹt thật rồi
Tôi đang đánh mất bản thân mình
Vắng em tôi thậm chí không thể nhớ nổi tên mình
Bây giờ em sẽ để tôi thoát khỏi tâm trí em chứ, sẽ thế chứ?
Tôi đã bị mắc kẹt, bị mắc kẹt thật rồi

Tôi đã bị mắc kẹt, yeah
Tôi muốn quên đi em (quên đi em)
Tôi muốn bay thật xa (bay xa mãi)
Tôi muốn từ bỏ em (để em đi)
Tôi muốn được tự do (tự do mãi mãi)

Tôi ngày càng mệt mỏi
Có lẽ chỉ mình tôi chìm trong cơn mê
Em sẽ lay tôi thật mạnh và đánh thức tôi thức tỉnh tôi chứ?
Tôi đã bị mắc kẹt, mắc kẹt thật rồi
Tôi đang đánh mất bản thân mình
Vắng em tôi thậm chí không thể nhớ nổi tên mình
Bây giờ em sẽ để tôi thoát khỏi tâm trí em, sẽ thế chứ?
Tôi đã bị mắc kẹt, bị mắc kẹt thật rồi
Tôi ngày càng mệt mỏi 
Có lẽ chỉ mình tôi chìm trong cơn mê
Em sẽ lay tôi thật mạnh và đánh thức, thức tỉnh tôi chứ 
Tôi đã bị mắc kẹt, mắc kẹt thật rồi
Tôi đang đánh mất bản thân mình
Vắng em tôi thậm chí không thể nhớ nổi bản thân mình
Bây giờ em sẽ để tôi thoát khỏi tâm trí, sẽ thế chứ?
Tôi đã bị mắc kẹt, mắc kẹt thật rồi"
                      Trap-(Herny)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui