Người Chồng Ngốc
Sáng sớm nắng ấm chiếu rèm qua khung cửa sổ len lõi vào căn phòng ấm áp, Saint từ phòng tắm bước ra xoa thắt lưng đau đớn bị Perth hành hạ nguyên đêm anh thì thào lầm bầm
-"coi bộ ngốc nghếch vậy mà sức dai dẳng không phải vừa"
Saint lắc đầu xua đi giọt nước trên mái tóc ẩm ướt, lấy khăn xoa xoa mái tóc rồi hong khô tạo cho anh 1 cảm giác sảng khoái dễ chịu hẳn. Đi chậm đến bên cạnh giường ngồi xuống chĩnh chăn lại cho Perth, sau đó nghĩ đến điều gì đó anh thở dài sờ khuôn mặt cậu nói nhỏ chỉ đủ để chính bản thân anh nghe
-" Perth! Những gì họ đang làm và lợi dụng em thì anh sẽ làm họ mất đi tất cả những gì thứ quý giá nhất. Anh xin lỗi nếu có làm gì ba em, nhưng ba em ông ấy không xứng đáng làm ba em.Sau này anh sẽ cho em cái thứ gọi là hạnh phúc gia đình thật sự mà những gì ba và mẹ em không cho em"
Perth ngủ say sưa trong ngon giấc khiến Saint có cảm giác trọng sinh sống lại cho đến giờ vẫn không chân thực tý nào, cứ như chìm vào trong giấc mơ của bản thân anh vậy. Cho đến tận bây giờ anh vẫn không thể nào tin được thế giới này lại có trường hợp có thể trọng sinh sống lại một lần như thế này, những gì đời trước tất cả bọn họ gây ra cho anh không ít đau khổ. Cái giá phải trả ấy anh sẽ từ từ mà trao trả lại cho tất cả bọn họ, để cho bọn họ nếm thử đi cái mùi vị mất đi tất cả tay trắng tay là như thế nào.
Saint trầm ngâm suy nghĩ lạnh lùng rồi cúi xuống hôn Perth chĩnh chăn lại cho Perth lần cuối rồi đứng dậy thay đồ rồi đi ra ngoài phòng bếp nấu 1 chút đồ ăn sáng cho cả gia đình.
Đi tới phòng bếp Saint không ngạc nhiên khi thấy bà Sammy mẹ kế của Perth đứng trong bếp làm vài món đồ ăn sáng, bỡi lẽ lời nói tối qua của bọn họ ở trong phòng anh nghe được anh còn chưa quên đâu.Hừ dám chơi đùa diễn kịch tình cảm gia đình với Perth chồng anh hay sao vậy thì anh không ngần ngại mà cũng muốn chơi đùa 1 phen đâu.
Vào bếp Saint dừng lại 1 chút rồi mĩm cười chấp tay cúi chào
-" con chào mẹ na khạp! Buổi sáng tốt lành"
Bà Sammy quay đầu lại thì phát hiện là Saint, bà suy nghĩ gì đó sau đó cười rồi gật đầu mĩm cười
-" Chào con buổi sáng tốt lành!Tân hôn mà sao hôm nay con dậy sớm thế"
Saint chấp tay sau đó đi tới rửa tay nói
-" Vâng na khạp! Con dậy để chuẩn bị đồ ăn cho cả nhà ạ"
Bà Sammy bấy giờ mới lóe con ngươi rồi giả vờ thân thiết với Saint nói
-" con không cần phải làm gì đâu! Ta hôm nay vừa hay dậy sớm để làm vài món ăn cho cả gia đình rồi "
Saint cười khinh trong bụng nhưng không để ngoài mặt thể hiện ra cho bà thấy, Saint cũng bất đầu mà tỏ vẻ diễn kịch ra dáng 1 người con rễ ngoan ngoãn trả lời
-" Vâng khạp!! Mẹ thật tốt bụng ạ, mẹ vất vả rồi khạp"
Bà Sammy tưởng Saint là thật lòng nên cứ vô tư mà thoải mái đắc ý trong lòng nói
-" vậy con lên kêu mọi người dậy nhé, đặc biệt là Perth đấy"
Saint cười gật đầu ra vẻ đã biết sau đó mới bắt đầu đi. Nhưng vừa quay lưng đi thì 1 giọng nói vang lên
-" không cần! Tôi đến rồi"
Saint sững sờ 1 lát sau đó mới phát hiện là Perth thì anh mới cười tươi mà đi lại chĩnh cổ áo ngủ lại cho cậu nói
-" sao em lại dậy sớm thế. Còn nữa sao em không thay áo ngủ thế kia"
Vốn tính hôm nay Perth tính ngủ nướng như thường lệ, nhưng chợt nhận ra mình đã kết hôn rồi cho nên cậu thức dậy sớm. Lúc thức dậy sớm không thấy Saint chồng mình đâu thì cậu đã biết anh dậy sớm xuống bếp rồi, vì lo cho anh lỡ đêm qua cậu hành anh quá độ cho nên cậu dậy vệ sinh cá nhân rồi đi thẳng lao ra phòng bếp
Bước vào phòng bếp lại vừa nghe giọng của bà mẹ kế thì cậu nhíu mi quan sát, sau đó thấy Saint cậu mới cười mà lên tiếng. Thấy dáng vẻ anh ổn không sao, trái tim cậu mới nhẹ nhõm hẳn. Cầm lấy tay anh cậu hôn nó cười nói
-" Ở nhà mà chồng! Không sao đâu, sao chồng không ngủ thêm tý nữa.Thức dậy sớm làm gì"
Saint chĩnh cổ áo lại cho cậu ôn nhu dịu dàng nói
-" anh dậy sớm để chuẩn bị đồ ăn cho em.Ai ngờ mẹ dậy sớm chuẩn bị từ lâu rồi"
Saint nói rồi nhìn sang bà Sammy cười tươi híp mắt khiến bà có cảm giác nhột nhạt trong lòng. Bà cố bình tĩnh mà cười đáp trả
-" đúng thế! Mẹ có nấu vài món ngon cho con thích ăn nhất.đợi 1 chút nữa gia đình mình tập hợp cùng ăn vui vẻ nhé"
Perth khoang tay nghiêm túc quan sát bà mẹ kế này, vài phút sau cậu phát hiện ra điều gì đó cậu hừ 1 tiếng lầm bầm
-" Hừ! Dám diễn kịch với tôi"
Những lời Perth nói vừa hay vô tình lọt vào tai Saint nghe thấy, nhưng anh lại làm bộ như không nghe thấy gì cả. Bởi có lẽ trò chơi diễn kịch này anh thấy cũng hay, không bằng chơi đùa 1 chút xem kịch có hay hay không.Suy nghĩ vậy anh nắm tay Perth kéo đi ngồi xuống ghế rồi bắt đầu dọn đồ ăn ra mà nói
-" mẹ cất công xuống bếp làm bữa sáng đấy!Nào em thử đi"
Những lời Saint nói như là cái hiệu lệnh khiến Perth ngoan ngoãn gật đầu với anh mà ăn 1 tiếng, vừa ăn vừa nhai cậu nói
-" không tệ! Hôm nay bà vẻ rãnh rỗi nhỉ..đã bao lâu rồi bà không xuống bếp nhỉ.tôi đoán lúc tôi được 5 tuổi đi"
Nấu ăn xong bà Sammy mới khéo dọn mấy đồ ăn ngon trên bàn, bà còn cố ý gắp cậu 1 miếng cá bỏ vào bát của cậu. Làm ra vẻ giả vờ 1 người mẹ kế ăn năng hối hận và xin lỗi, bà giả vờ buồn bã đáp
-" mẹ xin lỗi con na kha! Là mấy năm qua mẹ biết mẹ đã không làm tốt bổn phận của 1 người mẹ nhưng mẹ thật lòng rất yêu con"
Perth nhếch mép cười trả lời lại khi nghe những lời bà vừa nói
-" yêu tôi mà hôn lễ của tôi không về luôn. Quả nhiên là 1 người mẹ tốt "
Bà Sammy tức giận trong lòng thầm mắng " ranh con chết tiệt" nhưng ngoài mặt bà lại giả vờ giải thích
-" con hiểu lầm ta rồi! Công ty phía bên kia bị khủng hoảng tài chính,ta cần giải quyết 1 số vấn đề cho nên không về kịp để mà dự hôn lễ của con"
Perth giả vờ ồ lên 1 tiếg sau đó gật đầu như đã hiểu rõ rồi bắt đầu nói với bà
-" ồ đúng rồi! Tôi đâu phải là con trai ruột của bà mà có phải không. Cho nên bà xem trọng công ty hơn là hôn lễ của tôi, hơn nữa nếu ngược lại là Zee thì sao nhỉ"
Bà Sammy miệng cười nhưng đôi mắt ẩn chứa sự tức giận nói
-" con nói gì thế! Đứa nào cũng là con trai ta, ta đều yêu công bằng như nhau mà"
Perth ăn mà nói
-" ồ ra vậy"
Saint bật cười trước hành động của Perth, anh biết cậu đây là đang móc méo bà ta. Nhưng anh cũng không nhịn được bởi khuôn mặt cậu khi ăn nói chuyện với bà ta trong rất tếu.
Sau đó căn phòng bếp im lặng tĩnh mịch mãi cho đến khi mọi người cả nhà đầy đủ có mặt ở phòng bếp.
Ông bà cụ cũng hơi ngạc nhiên khi thấy cặp chồng chồng cháu mình dậy sớm, thấy bọn nhỏ đang đút nhau ăn sáng vui vẻ nên ông bà không làm phiền mà chỉ là im lặng ngồi xuống.
Cho đến khi Saint thấy gì đó mới chấp tay chào hỏi mọi người
-" chào bố, chào Pi Zee, chào ông bà na khạp"
Ông Peak phất tay cười hiền
-" con coi như đã là 1 thành viên trong gia đình này rồi. Cho nên con không cần khách sáo như vậy"
Bà Kenny cũng theo sau mà ngồi xuống nói
-" Lâu rồi cả nhà ta mới ăn cùng nhau như vậy"
Ông Kirs mới cười vội nói
-" Vâng khạp mẹ! "
Saint lúc này mới chấp tay mời cả nhà
-" Vâng khạp! Vậy con xin mời cả nhà dùng bữa. Và em cũng mời PI Zee ạ"
Saint nhấn mạnh từ " Pi" cho Zee hiểu rõ từ nay về sau quan hệ giữa anh và cậu ta là anh em một nhà, anh hi vọng cậu ta biết điều 1 chút đừng có mà gây sự với anh vô cớ
Tuy nhiên Zee cũng không ngốc khi không nhận ra cái câu từ " Pi" Saint nhấn mạnh có ý nghĩa gì, đây là lời cảnh cáo và cũng là lời tuyên bố từ nay về sau giữa anh và Saint sẽ là anh em dâu mà thôi. Giữa bọn họ từ nay sẽ là có 1 khoảng cách rất lớn mà không có cách nào kéo gần nó lại được, nhìn thấy dấu hôn trên cổ Saint được lưu lại anh cố kiềm chế cơn nóng giận trong lòng. Vì tương lai kế hoạch của chính bản thân còn chưa hoàn thành cho nên bây giờ anh chỉ cố cắn răng mà nhịn nói lời chúc phúc
-" cảm ơn...tân hôn vui vẻ hạnh phúc"
Saint mĩm cười chấp tay
-" Vâng cảm ơn anh trai na khạp"
Sau đó Zee không nói gì nữa mà ngồi xuống ăn sáng cùng gia đình, bầu không khí im lặng quỷ dị bất thường khiến ông Kirs cảm thấy không ổn mà lên tiếng giải hòa bầu không khí này
-" À Perth! Bố xin lỗi vì công ty có chút chuyện đột xuất cho nên không tham gia hôn lễ của con được. Sẵn đây bố đền bù cho con được không"
Zee lúc này lấy lại phong độ của 1 người anh trai mà giả vờ nói vui vẻ
-" đúng đấy bố! Bố nên bù 1 món quà hôn lễ thật lớn nha"
Ông Kirs cười lớn tiếng nói
-" Perth là đứa con trai ta thương nhất. Ta đương nhiên sẽ cho nó 1 món quà độc đáo nhất rồi"
Bà Sammy bên cạnh đó cũng tiếp lời vài câu
-" vậy thì tốt rồi không phải sao. Perth! Con xem bố và anh trai rất thương con nha"
Zee chấp tay cúi chào nói giọng giả vờ ghen tị
-" Bố con trai bố là con cũng cảm thấy ganh tị nha"
Saint cười im lặng cứ thế mà ăn sáng không nói gì cả, chỉ ngồi xem cả cả 3 người đang diễn kịch chơi trò chơi gia đình.
Saint có thể nhịn nhưng riêng Perth thì không, Perth sau khi ăn sáng xong buông nĩa mĩm cười hỏi Saint
-" chồng ăn xong chưa! Em ăn xong rồi"
Saint lau lau miệng khi vừa mới ăn xong anh gật đầu khẽ nói
-" anh vừa kịp ăn xong. Em sao thế Perth"
Perth lắc đầu đứng dậy chấp tay chào hỏi ông bà cụ sau đó nắm tay Saint
-" con no rồi! Con xin phép lui trước ông bà ăn ngon miệng nhé"
Ông bà gật gù vẫy tay cười nói
-ông Peak:" đi đi..bọn con nên hưởng thụ tư vị tân hôn hạnh phúc đi"
-Bà Kenny:" ở đây có bà dọn cho không sao đâu. Các con đi tận hưởng hạnh phúc của mình đi"
Perth chấp tay cúi chào định bước đi thì ông Kirs gọi lại
Thấy Perth làm lơ cố né tránh cả 3 gia đình ông thì ông gọi lại đứng dậy tức giận nói
-" đứng lại, con đây cố ý tránh né cả gia đình bố mẹ và anh trai con hay sao"
Perth nắm tay Saint xoay người lại đối diện với ông không ngần ngại trả lời
-" uh thì sao"
Ông Kirs tức giận chỉ tay mắng
-" Hỗn xược"
Perth cười khinh nói thẳng bộ mặt cả 3 khiến ông tái mét
-" các người nói yêu tôi thương tôi, hôm nay tại sao các người đột xuất với tôi tốt như vậy"
Nói xong cậu sờ cằm nói tiếp
-" À hay là các người có ý định moi tiền của tôi"
Câu nói của Perth khiến ông Kirs sững sờ cứng họng, bỡi lẽ ông không nghĩ tới con trai riêng này của ông Perth sẽ nói thẳng vạch trần ông trước mặt cả nhà như vậy.
Thấy ông im lặng Perth mới nhếch miệng cười mà nắm tay Saint rời đi
Ngay cả ông bà cụ cũng đứng dậy hừ 1 tiếng lườm cả 3
- Ông Peak:" Hừ!nghiệp trướng"
-Bà Kenny:" thôi chúng ta đi"
Căn phòng bếp giờ chỉ còn lại 3 người lúng túng nhìn ông bà rời đi không biết làm sao.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...