Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực


Chương 119:
“Gì cũng ăn à?” Diệp Du Nhiên ngẩng đầu hỏi Nam Sơn, ánh mắt cô vô tình lướt sang người Mộ Tấn Dương.

Anh mặc bộ đồ tây đắt tiền, ngồi ở đây rất ư là không hợp, sắc mặt vẫn lạnh ngắt như thường, trông chẳng có tí nào là không thích nghi được cả.

May mà anh còn chưa lộ mặt với giới truyền thông nên không có ai nhận ra.

.

Cho dù là vậy thì với những vị khách khách trong quán mà nói, bàn ăn của bọn họ quả thật rất thu hút mắt người.

Nam Sơn gật đầu: “Tôi với sếp ăn gì cũng được, không có kén”
Diệp Du Nhiên gật đầu, bọn họ muốn để cô chọn món
Cô nhớ lần trước đi ăn lẩu với anh, Mộ Tấn Dương rất ít khi gắp đồ ăn bên phần nước đỏ, mấy lần nấu nướng tại nhà cũng rất ít khi thêm ớt vào.

Cô gọi ông chủ đến, gọi một lèo các món: “Một món xào thơm cay, một phần cá nướng, một phần thịt bò cay,…”
Diệp Du Nhiên lại lật thực đơn gọi thêm vài món nữa rồi nói: “Cứ vậy trước đã, cảm ơn anh”
Sau khi đã ghi nhớ các món trong đầu, ông chủ bèn quay đi, Diệp Du Nhiên vừa liếc mắt lên đã thấy sắc mặt Nam Sơn rất đỗi kỳ quặc.


Xem ra cô đoán đúng rồi, Mộ Tấn Dương không biết ăn cay.

Mặc dù cô không biết tại sao bọn họ lại đi với nhau, nhưng mà cô biết rằng, Mộ Tấn Dương cũng theo đến đây thì không thể nào là chuyện trùng hợp ngẫu nhiên được.

Cô nhìn Mộ Tấn Dương, trên gương mặt vẫn nở một nụ cười tiêu chuẩn: “Không phải tối nay anh Mộ phải bay sao?”
“Chuyến bay lúc 1h sáng, vẫn còn kịp đi ăn chung bữa cơm tối.


Giọng nói trầm thấp của Mộ Tấn Dương chậm rãi tản ra trong không khí, khiến người nghe cảm thấy thật êm tai.

Nhưng mà Diệp Du Nhiên nghe thấy vậy lại chẳng thấy vui chút nào.

Cô uống một hớp nước, không nói gì nữa.

Còn chưa được bao lâu mà các món ăn đã dần dần được đem lên.

Toàn là sắc đỏ cả thôi, vừa nhìn đã biết mấy món này tuyệt đối vừa cay vừa tê.


Diệp Du Nhiên cố tình gọi đồ cay, ai bảo anh ta bày mưu kế với cô kia chứ!
Mặc dù Nam Sơn là người nước ngoài, nhưng mà đã sống trong nước được vài năm rồi nên cũng biết ăn cay, còn An Hạ với Diệp Du Nhiên thì thôi khỏi nói, tất nhiên là ăn được rồi.

Chỉ có Mộ Tấn Dương sống mười mấy năm bên nước ngoài mới nheo mắt nhìn bàn ăn trước mặt
Sau đó….

.

Mộ Tấn Dương bắt đầu động đũa gắp thức ăn ngay dưới ánh mắt ngạc nhiên của Diệp Du Nhiên và Nam Sơn
Diệp Du Nhiên ngẩn người, không lẽ cô đoán sai rồi sao, Mộ Tấn Dương biết ăn cay à?
Đến lúc sắp tàn bữa thì An Hạ đột nhiên đứng dậy nói muốn đi mua trà sữa, Nam Sơn cũng đứng dậy theo: “Để tôi đi với An Hạ.


Sau đó cả bàn ăn chỉ còn lại hai người Mộ Tấn Dương và Diệp Du Nhiên mà thôi.

Cô vùi đầu vào ăn, coi như Mộ Tấn Dương không có mặt ở đây vậy.

Nhưng Mộ Tấn Dương lại đột nhiên lên tiếng gọi cô: “Diệp Du Nhiên”
Cô ngẩng đầu nhìn anh, Mộ Tấn Dương nói tiếp: “Tôi không thể xuất hiện trước cánh truyền thông vì một vài lý do, cũng không muốn gặp mặt Diệp Thành, nhưng chi nhánh LK vừa vào nước chưa được bao lâu nên rất cần hợp tác với một công ty lớn mạnh.


Diệp Du Nhiên nhai chậm lại một tí, bây giờ anh với cô những chuyện này làm chi?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui