Bước chân Phong Sở Mạc cứng đờ, đột nhiên, trong tiềm thức của linh hồn có một sợi dây rung động, có một khí tức tựa âm tựa dương thực kỳ dị di động xung quanh, khí tức kia rất khẽ rất yếu, thậm chí có cảm giác bồn chồn không thể giải thích được, Phong Sở Mạc cảm thấy rất thích rất thân thuộc với khí tức yếu ớt đó, anh cũng vô thức tự giải phóng khí tức của chính mình, dẫn đường và trấn an khí tức yếu ớt và lo lắng kia.
Như thể để đáp lại, anh cảm nhận được khí tức đặc biệt thân mật kia hoan hô nhảy nhót, khuôn mặt vẫn luôn đông cứng của Phong Sở Mạc không khỏi lộ ra một nụ cười, khiến La Tú Nhi bên cạnh ngây người, khiến những người xung quanh cũng ngây người và cả trái tim của Diệp Vi Vi.
Khí tức như vậy, hẳn là của một thằng nhóc, Phong Sở Mạc không để ý đến tác động của mình, mỉm cười, quay đầu, muốn nhìn xem, nhưng La Tú Nhi đã lôi kéo anh vào rạp chiếu phim rồi.
Chỗ ngồi của La Tú Nhi và Phong Sở Mạc đương nhiên dành cho cặp đôi, Diệp Vi Vi cảm giác mình như bị trúng cổ độc, đi theo từ xa, nhìn nam nữ đang dựa vào nhau, trái tim cô giống như bị bọ cạp đốt, không quá đau, nhưng vô cùng nhức nhối. Đọc sớm nhất tại dembuon
Một cặp lại một cặp, tới xem phim tình cảm, hầu hết đi theo cặp, còn Diệp Vi Vi ngồi một mình, xem vai nam nữ chính trên màn ảnh đang cười đùa, nhìn mấy đôi nam nữ phía trước "anh anh em em", cô để tay lên ngực, ai ui, cảm giác như bị ngược đãi.
Cô, cô không muốn nhìn thấy hai người đó ngồi cùng nhau, cô không muốn nhìn thấy cô gái "mặt giả nai" ngồi bên cạnh người mà mình yêu từ cái nhìn đầu tiên, sau đó, Diệp Vi Vi đã làm ra một việc mà sau này ngẫm lại sẽ đỏ mặt.
"Mạc, anh có thấy Hạ Trần đối tốt với Lý Tích Nguyên không, anh phải học hỏi anh ta đó, sau này phải đối xử tốt với em, biết không?"
La Tú Nhi chỉ chỉ trỏ trỏ và nam nữ chính trên màn hình lớn, rồi nghiêm túc nói với người đàn ông bên cạnh: "Sau này anh phải luôn ân cần chăm sóc em, những gì em chưa nghĩ đến, anh phải nghĩ trước, em muốn gì, anh phải đưa đến trước mặt em, em không thích, anh cũng phải ghét, thứ em thích, anh cũng phải thích! Anh là nam chính của em, em vĩnh viễn là nữ chính của anh, anh biết không?
Độc đoán, ích kỷ, tự luyến, Phong Sở Mạc nhìn nam chính trên màn hình hôn lên môi nữ chính và nghe người đàn ông trên màn nói: Anh muốn trở thành nam chính của em, và em vĩnh viễn là nữ chính trong lòng anh.
Anh ta lại nghĩ: Cô không phải tìm nam chính của cô mà là tìm chó, thật đáng tiếc, ta không có hứng thú làm chó cho một người phụ nữ mà ta ghét.
" Mạc, anh có nghe em nói không? "
".. Ừ "
Phong Sở Mạc ứng phó qua loa, cũng lười quay đầu lại.
Phía sau có tiếng phụ nữ truyền tới:" Nhường một chút, xin nhường một chút. "
Khuôn mặt thản nhiên của anh ta có hơi ngơ ngẩn, giọng nói này..
Một bóng đen từ bên cạnh đánh tới, một thứ dính dính tạt qua đây, anh ta có thể dễ dàng chặn lại, nhưng ánh mắt lại dính vào người phụ nữ đang ngã lên đùi mình, nhìn mái tóc đen và mềm mại của cô gái giống như đang phát sáng, nó hoàn toàn khác với mái tóc nhuộm và uốn của La Tú Nhi, anh có cảm giác rất thích và rất muốn chạm vào.
Ánh mắt Phong Sở Mạc tối sầm, không khỏi giơ hai tay lên.
" Á. "
La Tú Nhi hét và nhảy dựng lên:" Cô không có mắt hả! "
" Cô nhìn xem cô đã làm gì với váy của tôi, cô bị mù hay là cố tình kiếm chuyện! "
La Tú Nhi hét chói tai, nhảy dựng lên, một ly cà phê ấm và bỏng ngô đã đổ hết lên người cô ta, nhuộm chiếc váy mà cô ta tỉ mỉ chọn để mặc thành từng mảng hoa văn, cô ta cảm nhận được cảm giác ướt và dính dưới lớp váy mỏng, thế là La Tú Nhi điên tiết lên.
Diệp Vi Vi chưa nói gì, những người phía sau đã khó chịu mắng.
" Này, mấy người phía trước, có chuyện thì ra ngoài giải quyết, ở đây ồn ào cái quái gì vậy! "
" Nhanh ngồi xuống, che tôi rồi! "
" Móa, phía trước cút đi, đây là rạp chiếu phim, không phải cái chợ! "
Sắc mặt La Tú Nhi đổi xanh đổi tím vì bị nói như thế, cô ta nói:" Cô cố ý làm tôi bẻ mặt, đúng không! "
" Xin lỗi, tôi vừa rồi không phải là cố ý, cái váy này của cô bao nhiêu, tôi sẽ bồi thường. "
Diệp Vĩ Vĩ rất chân thành mà nói, lưu luyến đứng dậy khỏi đùi Phong Sở Mạc, tay anh rời khỏi mái tóc mượt mà, nhưng trong lòng anh lại cảm thấy tiếc nuối.
" Bồi thường? Cô đền nổi không? Chiếc váy của tôi là đồ đặt may riêng, cô biết một bộ giá bao nhiêu không? "
" Tú Nhi, chúng ta đi vào phòng vệ sinh để xử lý thứ trên người em trước đi. "
Ánh mắt Phong Sở Mạc lộ ra chút chán ghét nhìn trên người cô ta, mà sự chán ghét của người đàn ông luôn đả kích phụ nữ, La Tú Nhi cúi đầu nhìn thoáng qua cái váy thảm đến không nỡ nhìn, sau đó liếc nhìn Diệp Vi Vi đang đứng sau lưng Phong Sở Mạc, thấy ánh mắt của cô thản nhiên, thậm chí khóe miệng còn cười, thế là cô ta hét lên:" Cô chính là cố ý. "
Cô ta vừa nói, liền thủ sẵn tay định túm tóc Diệp V Vi, nhưng, tay của Phong Sở Mạc lại chắn trước La Tú Nhi trước một bước.
" Anh che chở cho cô ta sao?"
Edit: Alissa
Cập nhật 22/1/24
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...