"Thẩm Quân Hành, cậu có online không?"
Người ở đầu bên kia của phần mềm trò chuyện lập tức trả lời: "Sao thế Tiểu Úc?"
Đường Úc nằm co ro trên giường, ánh sáng màn hình lạnh lẽo chiếu vào đôi mắt xanh thoáng vẻ lo lắng và bồn chồn của cậu, cậu nhanh chóng gõ chữ: "Mình có chuyện muốn nói với cậu.
Mặc dù nghe rất nực cười, nhưng những gì mình nói đều là sự thật!"
Lời nói của cậu có hơi lộn xộn, nhưng người đối diện vẫn kiên nhẫn nói: "Tiểu Úc, mình sẽ luôn tin tưởng và ở cạnh bên cậu."
Đường Úc dường như có thể tưởng tượng ra khuôn mặt dịu dàng, đáng tin cậy và giọng nói luôn điềm tĩnh, không nhanh không chậm của Thẩm Quân Hành, nhờ những lời này mà thần kinh căng thẳng của cậu đã được an ủi phần nào.
Thẩm Quân Hành là người bạn thân nhất của cậu, từ khi cậu còn nhỏ thì anh ấy đã luôn quan tâm đến cậu, giúp cậu giải quyết những vấn đề lớn nhỏ trong cuộc sống, giống như một tia sáng chiếu vào cuộc đời đầy u ám của cậu vậy.
"Dạo này, lúc nào mình cũng cảm giác có ai đó đang nhìn chằm chằm mình.
Cho dù mình đang làm gì hay đang ở đâu, cho dù có về phòng, kéo rèm rồi trốn trên giường thì cũng không thể thoát khỏi ánh mắt lén lút nhìn trộm như hình với bóng kia."
Bả vai cậu khẽ run lên, cảm giác bị nhìn trộm khắp nơi khiến mọi cơ bắp trên lưng cậu căng cứng, càng tôn lên khung xương cân đối xinh đẹp dưới làm da tái nhợt kia.
"Không phải do mình quá nhạy cảm hay bị suy nhược thần kinh đâu, mình chắc chắn rằng thực sự có người đang theo dõi mình!"
Khi cậu nói đến đây, đôi mắt xanh của cậu lại lo lắng di chuyển, tròng trắng hằn đầy những tia máu.
Cậu quấn chăn mỗi lúc một chặt hơn, sau đó run rẩy gõ chữ:
“Sáng nay khi thức dậy, mình không thấy đôi tất mà mình đã cởi ra trước khi đi ngủ tối hôm qua đâu cả, mình đã tự lẩm bẩm hai câu.
Khi mình tắm rửa xong rồi ra ngoài thì chiếc tất đã biến mất kia bỗng xuất hiện trên giường của mình!”
“Nhưng trước khi vào phòng tắm, rõ ràng mình đã kiểm tra trên giường một lần rồi! Mình thậm chí còn trải ga giường lại, nhưng vẫn không tìm được chiếc tất đó!”
Vải quần che đi đôi chân đang co ro lại của cậu, dưới phần ống quần chỉ lộ ra mắt cá chân là làn da trắng đến quá mức, những ngón chân vô thức co lại.
“Mình muốn chạy ra khỏi phòng thật nhanh, nhưng lại sợ người kia trốn trong phòng khách, cho nên mình đã kiểm tra phòng ngủ trước.
Cậu biết đấy, phòng ngủ của mình nhìn một chút là có thể biết có người hay không rồi.
Tủ quần áo là tủ ô nhỏ, trừ khi người đó có kỹ năng rút xương mà thôi.
Còn gầm giường rất thấp, ngay cả một con mèo cũng không thể bò qua được.
Mà rèm cửa thì lại ngắn, nếu có người đứng sau rèm thì mình nhìn là biết ngay luôn.”
“Trong phòng ngủ không có người nên mình đã khóa trái phòng rồi.”
"Mình đã gọi cảnh sát, bọn họ nói họ sẽ đến ngay thôi."
Lông mi cong dài của cậu run rẩy không ngừng, khuôn mặt và một khuôn mặt đỏ bừng vì bệnh sắp lan lên trên mí mắt mỏng manh, cậu tựa như sắp khóc: "Nhưng, nhưng cảm giác này lại đến...!cảm giác như có ai đó đang ở trong phòng ngủ của mình..."
"Thẩm Quân Hành, mình không biết nên làm gì bây giờ, Thẩm Quân Hành à..."
Cậu ôm chặt điện thoại, tựa như người chết đuối đang giữ lấy khối gỗ trôi nổi cuối cùng vậy.
Cậu ước gì bây giờ Thẩm Quân Hành có thể đến đây với mình.
“Ting!”
Điện thoại của Đường Úc đột nhiên rung lên, một tin nhắn hiện lên.
Thẩm Quân Hành: "[Video]"
Là một video kỳ lạ.
Ánh sáng mờ ảo, góc nhìn từ trên xuống, trên một chiếc giường lớn có một người đang cuộn tròn trong chăn bông.
Rèm bên trái giường bị kéo lên, cửa tủ quần áo bên phải giường đều bị mở ra.
Cái cổ cứng ngắc của Đường Úc dần nghiêng sang bên phải, cậu cứng đờ như một con rối bị đứt dây, đôi mắt xanh mở to nhìn cảnh tượng vừa xa lạ lại quen thuộc này.
Thẩm Quân Hành: "[Video]"
Màn hình video gần như đen trắng, đồ vật rải rác phủ bụi khắp nơi, bao gồm cả cục giấy, móc treo quần áo, túi đựng đồ ăn vặt,...!Cuối màn hình còn có một đôi dép lê được vứt lộn xộn.
Đó là góc nhìn từ gầm giường.
Bởi vì giường quá thấp cho nên việc dọn dẹp bên dưới rất khó khăn, Đường Úc thậm chí còn không biết ở dưới gầm giường có thứ gì bằng video này.
Thẩm Quân Hành: "[Video]"
Trong ánh sáng lờ mờ, vẫn là khung cảnh của phòng ngủ, nhưng góc nhìn đã thay đổi, từ bên giường có thể nhìn thấy chiếc chăn bông phồng lên trên giường.
Thẩm Quân Hành: "[Video]"
Góc phòng ngủ mới.
Thẩm Quân Hành: "[Video]"
Phòng tắm hơi bừa bộn với dấu chân ướt đẫm trên sàn.
Thẩm Quân Hành: "[Video]"
Phòng khách sáng sủa có một chiếc áo khoác vứt đại trên ghế sofa, một bàn trà có bình hoa và có sữa bò.
Thẩm Quân Hành: "[Video]"
Căn bếp gọn gàng.
Thẩm Quân Hành: "[Video]"
Trên ban công nhỏ, một vài bộ quần áo treo trên móc đang nhẹ nhàng đang đung đưa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...