Tô Lạc Lạc thấp thỏm, vì Long Dạ Tước ngủ nghiêng quay mặt về phía tủ nên cô không thể để anh phát hiện.
Nếu không cô nhất định sẽ xấu hổ.
Tô Lạc Lạc nhẹ nhàng đi nhẹ nhàng về phía tủ đầu giường, vươn tay đụng vào IPAD trên mặt bàn, mừng thầm cuối cùng vật cũng trở về nguyên chủ.
– Đến phòng tôi làm gì?
Bất ngờ một giọng nói trầm thấp vang lên.
Vừa quay đầu lại cô đã nhìn thấy người đàn ông không hề ngủ, đôi mắt sáng ngời sâu thẳm nhìn cô đầy nguy hiểm.
Tô Lạc Lạc xâu hổ vội đứng lên:
– Tôi không ngủ được muốn lấy IPAD để xem phim.
Anh ngồi dậy, chăn lụa từ trên người rơi xuống, bộ ngực đầy dã tính của hắn lộ ra trước mặt cô.
Tô Lạc Lạc sợ tới mức không cầm IPAD mà vội vàng bịt mắt, giống như sợ thấy cảnh không hay vậy.
Long Dạ Tước nhíu mày:
– Cô che cái gì?
Tô Lạc Lạc vừa bịt mắt vừa sờ soạng đầu giường, định cầm IPAD rồi đi không muốn nhìn nhiều.
Nhưng, cô sờ soạng…
Bỗng cổ tay cô bị một bàn tay giữ lại, người đàn ông hơi dùng sức cả người cô mất cân bằng đổ về phía anh.
– A…
Cô hét lên một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn vô tình vùi vào vị trí thần bí của người đàn ông, tuy cách một tầng chăn nhưng khuôn mặt cô vẫn cảm giác được gì đó của anh.
Cằm Tô Lạc Lạc lập tức được nâng lên, cô bị đau ngẩng lên thấy một đôi mắt tràn ngập nguy hiểm:
– Đã vội vã yêu thương nhung nhớ như vậy?
Tô Lạc Lạc cắn răng
– Không phải.
– Vừa rồi cô hôn tôi làm gì?
– Tôi không.
– Vậy hôn lại lần nữa.
Nói xong anh xốc chăn lên, tay dùng sức kéo khuôn mặt nhỏ của Tô Lạc Lạc lại gần.
Hơi thở nam tính mạnh mẽ phả vào mặt khiến cô khó thở suýt nữa ngất đi.
Miệng nhỏ của cô chạm vào cảm giác cứng ngắc, cô sắp phát điên rồi.
Cô đỏ mặt lui về phía sau anh không cho, một tay cầm cổ tay cô, thuận tay kéo một cái cô ngã vào lòng ngực anh.
Tô Lạc Lạc muốn hét lên vừa hé miệng nụ hôn bá đạo của anh lại đề xuống.
Cô vừa hé miệng khiến cho anh dễ dàng hơn, trực tiếp xoay chuyển càn quét trong miệng cô, trừng phạt cô nửa đêm phá giấc ngủ của anh.
Tô Lạc Lạc bị hôn không thở nổi, tay cô đẩy mạnh vào ngực anh, nhưng cô lại chạm vào làn da nóng bỏng của anh vội rụt tay lại.
Ngực Tô Lạc Lạc phập phồng, đầu óc trống rỗng, chỉ còn lại những động tác theo bản năng.
Cô biết cách nhanh nhất để anh buông mình ra là tấn công phần yếu nhất của anh.
Chân không thể động vậy dùng tay đi.
Tô Lạc Lạc đột ngột nhéo một cái.
Anh quả nhiên đẩy cô ra, nhìn mặt anh giống như mãnh thú bị chọc giận.
Tô Lạc Lạc vội xuống giường.
Nhìn sắc mặt anh đau đớn, cô có chút chột dạ nói:
– Là anh ép tôi.
Một ngày hai lần bị cô tấn công cùng một chỗ, khiến anh cảm thấy thật sự sỉ nhục, anh chưa từng chật vật như vậy bao giờ.
Cô sẽ phải trả giá cho những gì mình làm hôm nay.
Tô Lạc Lạc trở lại phòng, việc đầu tiên chính là khóa cửa lại, xác nhận cửa đã khóa xong cô mới thả lỏng ngồi lên giường, trên tay cô giống như còn hơi ấm của anh.
Hơn nữa, độ ấm kia khiến mặt cô đỏ lên.
Cô nghĩ đến món xúc xích giăm bông quá khổ trong siêu thị.
Tại sao cô lại làm ra chuyện này? Nhưng đều do anh ép cô.
Cho nên giờ cô cũng không cần áy náy.
Tô Lạc Lạc vội vàng xuống giường, đi vào phòng tắm dùng nước rửa tay rửa tay giống như trên tay có gì bẩn vậy.
Tô Lạc Lạc chịu áp lực một hồi thực sự mệt muốn chết.
Cô lên giường, cẩn thận xác định IPAD của cô đã được để trong tủ có mật mã, cô mới an tâm nhắnbm mắt lại.
Sáng hôm sau.
Tô Lạc Lạc đang mơ mơ màng màng, một khuôn mặt nhỏ lắc lư trước mặt Tô Tiểu Hinh chống cằm nhỏ cũng không biết nhìn cô đã bao lâu.
– Mẹ, dậy thôi.
– Để mẹ ngủ thêm năm phút, năm phút thôi … mẹ sẽ đưa con đến trường.
Tô Lạc Lạc tìm gối đầu nhắm mắt lại miệng lẩm bẩm.
– Mẹ, hôm nay là cuối tuần con không cần đến trường.
Giọng trẻ con của Tô Tiểu Hinh vang lên.
Tô Lạc Lạc thầm vui mừng, cô vuốt vuốt đầu con gái:
– Ngoan, đi chơi với anh để mẹ ngủ một lát.
– Vâng, được ạ.
Tô Tiểu Hinh chạy lon ton ra ngoài.
Tô Lạc Lạc mới nhắm mắt lại không được vài phút đột nhiên di động cô đặt trên bàn vang lên.
Tô Lạc Lạc vươn tay lấy di dộng thấy là Hạ Tần cô ấn nghe để bên tai.
– A… Tô Lạc Lạc…
Bên kia vang lên tiếng thét chói tai.
Tô Lạc Lạc lập tức bị tỉnh ngủ, cô vội ngồi dậy hỏi:
– Tần Tần, cậu sao vậy?
– Tô Lạc Lạc, cậu là tên hỗn đản, cậu giật thần tượng của tớ.
Hạ Tần thở phì phì tức giận hỏi.
Tô Lạc Lạc thấy cô ấy không phải gặp nguy hiểm mà hét lên nên lập tức nằm uống, cơn buồn ngủ lại đánh úp lại, lơ mơ hỏi:
– Tớ giật ai?
– Hôm nay trên mang đều là ảnh cậu và Dạ Trạch Hạo.
Trên mạng cũng nói cậu là bạn gái mới của Dạ Trạch Hạo.
Có phải thật không?
Giọng Hạ Tần lúc này không phải là tức giận mà là một Fan cuồng đang hỏi về cuộc sống riêng của thần tượng mình.
Tô Lạc Lạc vừa xong còn chuẩn bị ngủ tiếp, nghe thấy vậy lập tức sợ tới mức ngồi dậy:
– Câu nói gì? Ở đâu? Trang web nào?
– Cậu lên vị trí đầu tiên trong danh sách tìm kiếm tin nóng, cậu tự xem đi.
Cậu thật giói, Dạ Trạch Hạo cũng bị cậu bắt được.
Tô Lạc Lạc luống cuống cô cũng không cúp điện thoại, lập tức lên mạng, thấy đứng đầu bảng tin nóng là tin tức Dạ Trạch Hạo có bạn gái mới.
Tô Lạc Lạc kích vào, thấy trong đó là hơn mười bức ảnh tất cả đều là ảnh chụp Dạ Trạch Hạo ở buổi lễ cắt băng hôm qua.
Hơn nữa, từ lúc bọn họ xuống xe đến khi cắt băng xong giống như một quá trình hẹn hò đầy đủ.
Đọc lời văn miêu tả Tô Lạc Lạc cuối cùng tin tưởng, truyền thông có thể có năng lực nói đen thành trắng, là cô và Dạ Trạch Hạo yêu nhau, là Dạ Trạch Hạo dịu dàng với cô, đi đâu cũng bảo vệ cô.
Ngay cả việc cô là chuyên gia trang điểm tạo hình riêng của anh ta cũng được lôi ra nói rằng, là bởi vì Dạ Trạch Hạo từ chối tất cả các cô gái chỉ cần một mình cô.
Tô Lạc Lạc khóc không ra nước mắt, tối hôm qua Lan Lan đoán đúng rồi, cô trở thành nữ chính của tin đồn lần này của Dạ Trạch Hạo..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...