Người Câm Nhưng Lại Bị Bá Tổng Nghe Được Tiếng Lòng


Hay là nói, là anh quá mức chú trọng an toàn, cho nên xuất hiện ảo giác? Nếu Kỳ Xán không có tiền sử bệnh tâm thần, tuyệt đối anh sẽ không hoài nghi đến mình.

Nhưng giờ phút này, anh nhìn người câm an tĩnh gật đầu, vẻ mặt chân tình chân thật kia, rất khó không sinh ra một tia hoài nghi mờ ảo: Chẳng lẽ tinh thần của anh lại xuất hiện vấn đề sao?

Kỳ Xán gắt gao nhìn chằm chằm Thời Thính.

Báo cáo chất lượng và phiếu kiểm tra của cô đã được chỉnh lý tốt rồi đưa đến trong tay anh từ trước đám cưới, Thời Thính là một người câm bị mất giọng, không thể chữa khỏi.

Thói quen sinh hoạt của cô, lý lịch cuộc đời, cũng đều do trợ lý cẩn thận điều tra qua, tuyệt đối không có khả năng cô tiếp xúc với nhân vật nào cao hơn anh.

Rốt cuộc sao lại như vậy?

Thời Thính cảm nhận được ánh mắt thâm trầm kia, có loại cảm giác xâm lược giống như sau khi bệnh tâm thần phát tác.

Cho dù bây giờ Kỳ Xán còn không có triệt để phát bệnh, nhưng anh vẫn là một người tâm tư thâm trầm, vui buồn thất thường, khinh thường cô, lại lợi dụng cô, cuối cùng còn muốn tra tấn cô!!!

Thời Thính hít sâu một hơi, bắt đầu đối kháng với vận mệnh của nhân vật nhỏ.


Giàu mạnh, dân chủ, văn minh, hòa hợp, tự do, công bằng, pháp
trị!

Tùy thời tùy chỗ, âm vang hữu lực.

"…"
Gân xanh trên trán Kỳ Xán nổi lên từng chút từng chút.

Không thể nào, anh không bị bệnh.

Não của anh đã ổn định trong một thời gian dài, không có khả năng đột nhiên bệnh lý lại tạo ra rối loạn tâm thần này.

Nhưng tiếng ồn của mọi người sẽ khiến anh trở nên dễ cáu kỉnh, nóng nảy, ảnh hưởng đến tư duy phán đoán của anh.

Hiện tại đang ở địa bàn của anh, vẫn có thể khống chế tất cả.

Việc cấp bách, là phải làm cho Thời Thính yên tĩnh lại .....!Bất luận là dùng phương pháp gì.

Anh cụp mắt, ngăn trở vẻ tàn nhẫn.

-----

"Sao Kỳ đại thiếu gia luôn nhìn Thời Thính vậy?"

Vốn dĩ Kỳ Xán là tiêu điểm của đám người rực rỡ, ở nơi nào cũng là đối tượng được chú ý, giờ phút này anh nghiêng người nhìn chăm chú Thời Thính, tự nhiên rơi vào trong mắt vô số người ở đây.

"Tinh Tinh, mình thật sự không cam lòng thay cậu, cho dù Kỳ gia muốn kết thông gia với Thời gia, vậy cũng nên là cậu mới đúng nha?"

"Đúng vậy, vốn dĩ xuất thân của chị gái cậu đã kém, cũng chưa bao giờ tiếp xúc với những thứ trong giới chúng ta, chị ta có thể nói chuyện gì với Kỳ đại thiếu gia?"

Mấy chị em hào môn tức giận bất bình, thế lực của tập đoàn Kỳ thị vượt xa bất kỳ một nhà nào trong bọn họ, nhiều năm như vậy Kỳ đại thiếu luôn là đối tượng kết hôn lý tưởng của tất cả mọi người, bọn họ không có được thì thôi, dựa vào cái gì lại là Thời Thính?


Thời Tinh Tinh nhìn đường nét ưu việt của Kỳ đại thiếu gia, không khỏi cắn môi.

Chuyện này làm cho cô ta nhớ tới thời điểm trong nhà vừa mới tìm được Thời Thính, từ trước tới nay, Thời Tinh Tinh là con gái duy nhất của Thời gia, từ nhỏ cha mẹ đã nói cho cô ta biết, cô ta chính là an ủi lớn nhất của bọn họ.

Nhưng khi cô ta ý thức được thì ra mình không phải là người duy nhất, hơn nữa nhìn ảnh chụp của chị gái kia lại càng giống anh trai ưu việt hơn, Thời Tinh Tinh bắt đầu có cảm giác bất an cùng nguy cơ.

Nghe nói Thời Thính được một bà lão ở vùng núi nhận nuôi, thành tích học tập cũng rất xuất sắc, cô ta lại càng lo lắng.

Nhưng mà đúng lúc Thời Tinh Tinh thấp thỏm đi theo cha mẹ đến bệnh viện thăm cô......

Thời Thính, nói không ra lời.

Cô bị va chạm ngoài ý muốn, mở mắt đã biến thành người câm.

Thời Tinh Tinh biết nghĩ như vậy là không tốt, nhưng trong lòng cô ta không khống chế được mà mừng thầm, một người câm, còn có thể so sánh với cô ta như thế nào? Mấy năm kế tiếp, quả nhiên người câm cũng hoàn toàn mất đi ánh sáng, không chỉ không có cảm giác tồn tại trong giới hào môn, càng dần dần bị ba mẹ xếp hạng cuối cùng.

Nhưng ngay khi Thời Tinh Tinh đã hoàn toàn quên cô ở sau đầu, người câm này lại được Kỳ Xán chọn trúng!

Hiện tại, nhìn Kỳ thiếu gia đẹp trai lạnh lùng, anh hoàn mỹ như vậy, từ tâm trí, đến bề ngoài, tất cả đều là đại biểu cho sự cao cấp nhất.

Sự bất an và sợ hãi năm đó của cô ta lại một lần nữa thổi quét đến.

"Dựa vào cái gì mà cô ta bị lạc từ nhỏ, tài nguyên sẽ nghiêng về phía cô ta? Nhà cậu cũng quá thiên vị cô ta đi!"


"Rốt cuộc cô ta có chỗ gì ưu tú? Có thể đáng để Kỳ đại thiếu gia ưu ái?"

Chỗ gì ưu tú?

Vốn dĩ trong lòng Thời Tinh Tinh tràn đầy lo âu, đột nhiên trong lòng khẽ động, khóe môi lại lộ ra nụ cười.

Đến bây giờ Kỳ thiếu gia còn chưa nghe thấy Thời Thính nói chuyện đi?

Cô có thể giả vờ mãi, nhưng nếu ...!người chị gái câm này phải đối mặt với một trường hợp không thể không đáp lại thì sao?

Nếu muốn chứng minh mình không phải câm điếc, vậy nhất định phải mở miệng.

Nếu cô chỉ có thể trầm mặc, vậy không phải để cho mọi người phát hiện sao? Đây thật sự là ngõ cụt.

Cho dù Kỳ thiếu gia phát hiện cô không thể nói chuyện, sau đó nhất thời tức giận, vậy quan hệ thông gia của hai nhà bọn họ cũng sẽ không đứt đoạn, chỉ còn cô ta là người thích hợp hơn.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận