- Dương đại nhân, ngài không sao chứ?
- Quận chúa điện hạ..
Hai người đều bị vây ở giữa chỉ đành nặn ra một nụ cười đáp lại những lời hỏi han ân cần của mọi người.
Lúc này phương trượng trong chùa cũng đã biết được thân phận của hai người, lóng ngóng kêu hai tiểu sa di dìu tới, mồm tuyên phật hiệu. Lão hòa thượng đã cửu tuần Dương Lăng và tiểu quận chủ phải vội vàng hai tay đỡ lấy đáp lễ.
Ồn ào khó khăn lắm mới chạy ra khỏi thiền viện, Ngũ Hán Siêu sợ hãi nói: - Đại nhân, hãy mau quay về phủ đi.
- Sợ cái gì chứ? Hai má Dương Lăng sưng đỏ mỉm cười, cơn tức trong lòng vốn không nhiều lại bị châm lên: - Chẳng lẽ bây giờ trên trời còn có thể rơi xuống một thích khách nữa sao? Khó được hôm nay vui vẻ, ôi!
Hắn quay đầu nhìn sang phía sau miếu thờ than rằng: - Những người ngồi trên cao chẳng lẽ lại phải lìa đàn ở góa sao, bốn bên đều phải trống rỗng mới được sao? Ta cứ ra khỏi cửa là tứ đại kim cương bao vệ, cho dù có gặp ai, ngắm cảnh gì cũng đều phải cách một hàng người, sống vậy còn nghĩa lý gì nữa chứ?
Đám người Ngũ Hán Siêu vội vàng quỳ xuống, ngẩng đầu nói: - Là bỉ chức phòng bị không chu đáo để đại nhân phải sợ hãi, xin đại nhân trách tội!
Dương Lăng thản nhiên nói: - Mất phố đình rồi hãy trảm mã tắc cũng chưa muộn.
Ngũ Hán Siêu vừa nghe thế liền mặt đỏ tía tai mồ hôi ướt đẫm.
Dương Lăng thấy bộ dạng thê thảm của y liền mềm lòng, nói nhẹ: - Mau đứng dậy đi, bổn quan hứng đâu là đến đó cũng không cho các ngươi thời gian sắp xếp. Ôi! Ai nấy đều chỉ thấy sự hào quang bên ngoài khi làm quan, nhưng làm rồi thì chỉ có thể như cây Bồ Đề trong miếu kia, cao vót ở trên để người ta bái mộ, cũng mất đi rất nhiều thú vui trong đời người.
Thần sắc hắn buồn bã, sau đó nhíu mày lạnh lùng nói:
- Chỉ có nghìn ngày làm cướp, không thể nghìn ngày phòng cướp! kẻ cướp vừa rồi vốn không phải là Ba Sơn tam quái gì cả, mà chính là Nhị thiếu chủ Lý Đại Nghĩa của Di Lặc tà giáo. Di Lặc giáo vẫn nuôi hi vọng đối địch với triều đình lần nữa, lập tức thông báo cho Ngô Kiệt đến Đông Xưởng tìm hết tất cả tư liệu có liên quan đến Di Lặc giáo, từ lúc này Đông Xưởng tham gia quét sạch Di Lặc giáo, một tên cũng không bỏ sót!
Tin tức cấp cao của Di Lặc giáo rất có thể đã xâm nhập vào nội bộ triều đình, mai phục trong quân chính nha môn ảnh hưởng lớn không tiện nói trước mặt mọi người, lời đến của miệng Dương Lăng lại nuốt vào, vung tay áo nói: - Đại Bổng Chùy đâu?
- Bẩm đại nhân, Đại Bổng Chùy đã dẫn người đi đuổi theo rồi!
Dương Lăng hư môt tiêng không noi thèm gi nưa, vưa nay hăn băn trung Ly Đai Nghia, rôi lai dung kê vươn không nha trông doa cho y chay mât, Dương Lăng cung vô cung lo lăng. Hăn đem ban ve loai sung ma trong Nội xưởng đang chê tao đưa cho A Đưc Ny. Qua sư cai tao cua cô khâu sung nay tuy thao tac co dê hơn môt chut, nhưng vân chi co thê băn môt viên đan, co thê dung môt chân đê bop co, nhưng lai không thê lên đan.
Luc đây hăn chi lo lăng bon ngươi Ngu Han Siêu nghe thây tiêng sung liên xông vao, Ly Đai Nghia ơ ngay trươc cưa. Nêu thây hêt đương ma quay ngươi lai đi vao trong phong liêu chêt vơi hăn thi đung la chêt chăc. Du Ly Đai Nghia dung kê lưa chay thoat cung la vi một đám thân vê đăt sinh mênh cua hăn lên trên hêt, mơi không dam tuy tiêện hanh đông, nên cung không thê qua ha khăc ma đau long bon ho.
Dương Lăng vưa nguôi cơn giân thi bên Chu Tương Nhi lai tưc giân het lên:
- Ai da ai da phiên chêt mât, ta đa noi la không sao rôi! Không sao! Không sao ca! Giay? Tagiay dua đê thoat ra lam rơi mât! Sao, không đươc a?
Dương Lăng quay lai thi thây Chu Tương Nhi hai tay chông nanh, căp măt qua mơ trưng to nhin Chu Nhương Cân va moi ngươi. Hăn vưa quay sang thi anh măt cô gai nhin lai như phi đao, lam Dương Lăng phai lâp tưc quay đâu lai.
Đung luc nay tiêng vó ngưa tư đăng xa vang lên, ngươc măt nhin ra thi phia trươc la vo tương đang cươi ngưa, phia sau la quan văn đang ngôi trên kiêu, phia sau mơi la mây ngươi câm cơ biên go trông thôi ken đang le nên đi trươc mơ đương. Nhưng lai up cơ va biên trung điêp mây dăm đi đên chua Chiêu Giac.
Hoa ra la Chu Nhương Cân phai thân tin quay vê phu lây vang, vi Ly Đai Nghia giơi han thơi gian nên không dam châm trê chi vôi vang noi vơi Thuc Vương môt tiêng liên nhanh chong lây vang thuc ngưa quay lai.
Thuc Vương vưa nghe tin con trai ca đươc ngươi ta cưu lai nghe tin Tiêu nư bi ngươi ta băt, con ca khâm sai đai nhân nữa, cung không biêt lưu dân bât lơi, không biêt găp phai hoa gi, giân đên giâm chân lâp tưc ha thiêp lênh Tam ti băt ngươi.
Bố chính sứ, Án sát sứ, Đô Chỉ Huy Sứ, Nha môn chi phu đươc tin lâp tưc tâp hơp toan bô nhân mã phi thăng đên Chua Chiêu Giac. Đông thơi lai lân lươt thông bao đên cac quan lai nha môn câp dươi cưu Khâm sai, cưu Quân chu, cơ hôi đi xa tôt như vây chăng quan nao muôn tut hâu, môt đoan ngươi ngưa cung luc phi ra khoi thanh. Đô chi huy sư ti ơ xa nhât, nhưng ngươi ơ gân thanh hơn đa tiên đong quan ơ doanh trai quân đôi ngoai thanh, vi vây tin tưc nhân đươc cung la muôn nhât, nhưng tương quân cươi ngưa đi sau đên trươc, thê nên mơi xay ra tinh trang quan viên văn vo đên cung luc.
Hai ngươi binh yên vô sư moi ngươi đêu vui ve, cac quan viên cung an long. Cac quan viên bao quanh lây bon ho ngươi thi hoi thăm tinh hinh, ngươi thi ban đên chuyên ta giao, co ngươi thi hoi thăm ngươi bi hai, ngươi lai khen ngơi hai ngươi binh tinh đâu vơi ke cươp, loan hêt ca lên, mai đên khi Lưu Đai Bông Chuy quay vê mơi ngưng.
Ly Đai Nghia tuy bi thương, nhưng ky thuât cươi ngưa cua y rât tôt, hơn nưa luc ngươi cua Lưu Đai Bông Chuy đuôi đên thi y đa chay xa. Ngươi nay chọn đi theo đương mon, chay đên chô gâp ghênh kho đi liên xuông ngưa đi vao rưng. Luc bon Lưu Đai Bông Chuy đên nơi chi thây môt con ngưa đang thong dong găm co.
Trong thung lung ma ba bên la rưng xanh, cây côi um tum, chi co hai ba mươi ngươi ma muôn luc tim ca ngon nui thi đung la noi mơ. Lưu Đai Bông Chuy chơt nhơ ra Dương Lăng vân chưa ro sông chêt, chi đanh nghiên răng nghiên lơi chưi vai tiêng rôi quay ngưa phi vê.
Dương Lăng nghe xong chăp tay noi vơi hai vi đai nhân Bô chinh va An sat: - Chuyên nay đa lam phiên đên hai vi đai nhân rôi, xin hai vi hay lâp tưc thông bao đên cac quan lai nha môn, điêu đông quan sai, dân cương trang cac nơi, kiêm tra khach tro la trong trân, thôn, ơ cac ai nui lơn nho, đương lơn, đương re.
Hăn trâm ngâm môt luc rôi noi: - Nêu điêu đông binh lưc qua lâu quan phủ cac nơi cung không chiu nổi, cư lây thơi han ba ngay, sau ba ngay du co băt đươc ngươi hay không đêu rut hêt cac tram kiêm soat.
Băt phi vôn la chuyên cua An sat sư, y lâp tưc nhân lơi, Bô chinh sư An Văn Đao lai noi:
- Đai nhân, hanh thich đai nhân vôn la tôi tay đinh, ke đo con la nhân vât đâu nao cua Di Lăc ta giao, chung tôi se dôc hêt sưc bay thiên la đai vong, nêu chi co han ba ngay, ke đo năm im không xuât đâu chi e kho ma băt đươc y.
Dương Lăng noi: - Không cân thiêt, ba ngay đu rôi, sau ba ngay ngươi hay dan thông bao: Ly Đai Nghia, con trai của giao chu Di Lăc ta giao hanh thich khâm sai đai nhân đa bi xư tư hinh theo phap luât.
Moi ngươi nghe xong đêu ngân ra, Luc Chinh An sat sư hiêu nhanh nhât liên khen ngơi: - Tuyêt diêu! Chiêu lây mêm buôc chăt nay cua đai nhân qúa hay. Nêu như trong rưng ân môt ngươi thi trăm ngin ngươi chưa chăc đa tim thây, như thê thi ke tặc đây đươc nơi long, chung ta cư ha tram kiêm soat, ngâm phai ngươi tuân kiêm, noi không chưng se de dang băt đươc y hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...