- Quốc gia mậu dịch lúc mới bắt đầu. Tất nhiên sẽ có những người giàu tham dự trước tiên, mà mục tiêu là những mặt hàng xa xỉ, điểm này là không thể ngăn cản, có mậu dịch, lúc ban đầu tất nhiên sẽ có biến động, ngay từ đầu đã nghĩ tiến hành buôn bán nguyên liệu là nóng lòng cầu tiến, nóng lòng cầu thành.
Như chúng ta, gần vài chục năm nay. Sản lượng bạc trắng tăng gần bốn lần, nhưng vẫn không thể thỏa mãn lưu thông, bởi vì vàng bạc không đủ, chỉ có thể giảm bớt tỉ lệ tiền, từ đó làm cho tiền bị giảm giá trị, giá hàng tăng cao, rất nhiều quý tộc do lạm phát mà khiến cho địa tô và công thương nghiệp phá sản, nguồn thu chính phủ giảm mạnh. Xã hội tăng cường mâu thuẫn, chúng ta thông qua hàng hải, mang vàng bạc cho quốc gia khác, rồi quốc gia gần như do khuyết thiếu vàng bạc mà diệt vong.
Vật phẩm nhiều hơn nữa cũng không có tiền lưu thông. Cuối cùng cũng chỉ có thể làm cho người giàu có được vật tư, người nghèo tay trắng, cuối cùng kinh tế đình lại. Tiền Đại Minh không có năng lực tín dụng, đồng tiền lại làm từ vàng bạc, quốc gia khổng lồ như vậy, nếu kinh tế phát triển mà vàng bạc không đủ nhu cầu, cuối cùng khủng hoảng kinh tế càng thêm nguy hiểm.
Dương Lăng biết đời sau các quốc gia có nguy cơ nguồn năng lượng, nguy cơ nguyên liệu, cho nên hắn đặt trọng điểm vào nguyên vật liệu, vàng bạc ở vị trí thứ yếu. Hắn không có ý thức được lấy năng lực gia công của Đại Minh, nguyên vật liệu còn cần nhập khẩu từ ngoại quốc.
Nếu tài liệu giá rẻ bổn quốc không cần, dùng chính phủ can thiệp bắt buộc dân chúng sử dụng thì phí tổn sẽ tăng rất cao. Trong thời đại này là không thực tế, về phần đề xướng bảo vệ môi trường, tài nguyên, chưa nói đến lấy năng lực sản xuất bây giờ căn bản sẽ không xuất hiện di chứng này, hơn nữa dân chúng không hiểu, tất nhiên sẽ phản đối.
Nếu vậy tiền không đủ, giá hàng dâng lên, dân chúng đứng mũi chịu sào, trở thành mục tiêu bị hại. A Đức Ny nói còn nhẹ, vốn hắn một lòng vì dân ngược lại lại hại dân chúng.
Xem ra kiến thức hiện đại của mình còn quá cứng nhắc, người hiện đại là người hiện đại, là mình vô ý, suýt nữa phạm vào sai lầm lớn.
Hắn nhíu mày nói: - Lại nói, cải cách nên nghiên cứu nhiều hơn, tốt nhất là thử nghiệm trước ở khu bực... Phỏng đoán khả năng xuất hiện tình huống trong tương lai. Ừ, chuyện này ta sẽ nói với Cốc Đại Dụng, thừa dịp còn không chưa ban bố mà sửa chữa.
Thấy Dương Lăng tiếp nhận ý kiến, A Đức Ny vui vẻ gật đầu nói: - Ừ, Đại Minh có rất nhiều món đồ hấp dẫn vàng bạc từ các nước khác tới, các quốc gia mặc dù muốn ngăn cản cũng không ngăn cản được. Ngươi chỉ phải chú ý điểm này, đợi vàng bạc chảy vào đủ, chính phủ phải tiến hành điều tiết.
Tơ lụa, đồ sứ, lá trà ở phương Tây là bảo vật từ thiên đường rơi xuống, có thể đổi lấy nguồn thu lớn, Đại Minh Thủy sư hùng mạnh rồi, còn có thể khống chế Nam Dương chư đảo và Ấn Dương. Dương, ngươi không thể tưởng tượng mấy thứ hồ tiêu, đinh hương, nhục quế, đậu khấu, Long Tiên Hương và hương liệu với phương Tây quan trọng thế nào.
Nó có thể làm gia vị làm nước hoa, dược phẩm và nghi thức tôn giáo, trong đó chủ yếu là dùng làm gia vị, ở phương Tây thịt để ăn, nhưng thịt muối luộc, hương vị bình thản không có gì lạ, từ khi người Rome lần đầu tiên nếm được hương liệu, hương liệu đã trở thành thứ không thể thiếu của người phương Tây.
Nhưng hương liệu sản xuất từ Đông Phương tuyệt hơn hương liệu ở những nơi khác, nơi khác giá rẻ nhưng ít người cao cấp dùng, nắm giữ mấy thứ này, ngươi đã nắm giữ dạ dày của người phương Tây.
Dương Lăng cười hì hì, chợt nghe cửa phòng vang lên hai tiếng. Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thành Khởi Vận phong tình vạn chủng địa đứng cạnh cửa, như cười như không nhìn bon hăn.
Hai người hiện tại đã có một tầng quan hệ ám muội, từ hôm qua trở về còn chưa có cơ hội tán gẫu, chợt gặp lại khó tránh khỏi có chút mất tự nhiên. Dương Lăng đỏ mặt, đứng lên ho nhẹ một tiếng, đi đến ngồi xuống bàn nghiêm trang nói: - Thành đại nhân, có chuyện gì sao?
- Vâng, đại nhân, có tin từ Đông Hải đảo Độc Long, cần bẩm báo!
Dương Lăng giả vờ như đang giải quyết việc công, hoàn toàn khác với phong thái hôm qua.
- Vào đi, A Đức Ny không phải là người ngoài, việc chuẩn bị mở Học Viện nàng cũng cần làm quen với tình hình quan phủ và dân gian, ta đang chuẩn bị an bài cho nàng ấy làm trợ thủ của nàng. Có chuyện gì cứ việc nói đi.
- Vâng, đại nhân! Thành Khởi Vận khoan thai bước vào, đi đến bên bàn, đưa lưng về phía A Đức Ny thì đột nhiên chu môi làm động tác hôn.
Yêu đương vụng trộm vui lắm sao? Dương Lăng hoảng sợ, trừng mắt nhìn nàng.
Thành Khởi Vận rất hưởng thụ phản ứng của hắn, nàng nheo mắt cười, đôi mắt ngập xuân tình vô cùng mê người.
Dương Lăng cũng không có cách nào, hắn buồn hừ một tiếng tựa lưng vào ghế hỏi: - Đảo Độc Long có tin tức gì không? Tào thiên sủng không phải đã hàng Vương mỹ nhân sao? Lại phản rồi hả?
- Ừ, đại nhân đoán được một nửa. Thành Khởi Vận mềm nhũn dựa vào ghế, nhìn hắn cười quyến rũ.
Thành Khởi Vận càng đùa hắn, Dương Lăng càng sa sầm mặt không để ý tới nàng: - Hắn thân cô thế cô. Có thể phản đi đâu? Ngược lại Hải Cẩu Tử... Có phải Hải Cẩu Tử sẽ không tiếp nhận chiêu hàng? Cho dù là trên danh nghĩa. Hải Cẩu Tử chẳng lẽ không hiểu thời thế sao?
- Đại nhân, hắn phản rồi. Tuy nhiên không phải Hải Cẩu Tử, mà là... hải tặc Tây Dương!
Dương Lăng lập tức ngồi thẳng, nghiêm nghị nói: - Mau nói rõ ràng, là chuyện gì xảy ra? Bọn họ làm sao tìm được Tào thiên sủng, có mục đích gì?
Thành Khởi Vận không dám đùa cợt nữa: - Địa bàn Tào thiên sủng ở giữa Vương mỹ nhân và Hải Cẩu Tử, tây thông Phổ Đà sơn, đông hướng Song Tự Đảo, luôn là đội quân ngầm của Hải Cẩu Tử. Nếu Thủy sư muốn cưỡng ép thu phục song tự, việc xuất binh không thể giấu diếm họ.
- Chiêu hàng Tào thiên sủng chính là hải tặc tây dương hiện ở Lã Tống, đầu lĩnh tên Pedro. Thành Khởi Vận nói đến đây ngừng lại. Thân thể của A Đức Ny quả nhiên chấn động, Dương Lăng thương tiếc nhìn nàng một cái, sau đó nói: "Nói tiếp".
- Mục đích họ lui tới Đông Hải chủ yếu là cướp bóc thương thuyền cùng giao dịch đồ buôn lậu, mà ngoại hình họ giống như người ăn thịt trong truyền thuyết nên rất khó tìm được người tín nhiệm, bởi vậy bọn họ cấp bách đi tìm một người quen thuộc tình hình Đông Hải và cường đạo, còn phải hợp tác với bọn người buôn lậu.
Hải Cẩu Tử và Tuyết Miêu thực lực hùng hậu, Đại Minh Thủy sư đều không để vào mắt, tự nhiên sẽ không dây dưa với người Tây Dương. Người Tây Dương pháo thuyền tuy rằng lợi hại, nhưng dù sao hạm chiến quá ít, hơn nữa lại xa Đông Phương, đạn dược tiếp tế khó khăn, bọn họ cũng không nguyện cùng hai đại hải tặc hoàn toàn trở mặt, vậy nên chỉ có thể tìm ứng cử viên khác.
Tào thiên sủng vốn là người của Hải Cẩu Tử, mà Vương mỹ nhân đã cắt đứt đường lui của Hải Cẩu Tử. Mà Vương mỹ nhân lại không đưa hắn trở thành tâm phúc, đối với hắn cảnh giác rất sâu. Tình cảnh của hắn rất gian nan, đồng thời thế lực của hắn không tính lớn, nhưng dù sao cũng quen thuộc hải tình Đông Hải và các mối quan hệ khác.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...