Nhưng binh phong quan sat vẫn quay lại truyền tin hủy bỏ trạng thái chiến đấu, cũng may pháo ở ngoài hai trăm thước cũng không chính xác, lực sát thương cũng có hạn, song phương chiến hạm đã thấy rất rõ ràng. Trước mắt vẫn không có cách nào giao chiến, Tăng Thủ Bị lại không biết trạm canh gác truyền tin như vậy có dụng ý gì, y một mặt lệnh cho hạm đội bày ra trận thế có khả năng công kích nhất, một mặt phái thuyền thông tin tới thuyền có trạm canh gác để lấy tin tức chuẩn xác.
Ánh mắt Bành Phú Quý vô cùng lợi hại, lúc này ông cũng nhìn ra tình hình không đúng, chỉ phía đối diện hô: - Đại nhân, mọi người xem. Cờ xí hai chiếc Oa thuyền phía sau ba tàu chiến hạm là của Đại Minh. Là chiến thuyền của Hàn Thiên hộ.
Đám người Dương Lăng nhìn sang, chiến thuyền song phương tiếp cận lại gần. Cờ xí sau ba tàu chiến quả thật là quân kỳ Đại Minh, ở giữa có một con thuyền, trên cờ rõ ràng là một chữ Hàn.
Tăng Thủ Bị nhìn ra điểm khác thường, lập tức lệnh đại quân đợi chiến đấu tại chỗ, hai chiếc Oa thuyền cũng thuận thế hạ buồm, lẳng lặng bỏ neo trên biển, lập tức giờ ra cờ hiệu xin hàng của hải tặc.
Bành Phú Quý thấy thế cười ha ha, hưng phấn nói: - Đại nhân, chiến thuyền chúng ta bình an không có việc gì, hai chiếc Oa thuyền đích thị là bị Hàn đại nhân bắt giữ rồi.
Dương Lăng nghe xong suýt cắn đầu lưỡi: Hàn Vũ chỉ có ba tàu chiến hạm và 500 tân binh, còn đối phương là mười một thuyền chiến, 1400 tên trộm Oa nổi tiếng, Hàn Vũ chẳng những không bại, không trốn mà còn bắt được hai chiếc thuyền địch, điều này có thể sao? Nhưng tình huống trước mắt thì phải giải thích thế nào?
Hạm đội song phương cứ như vậy lẳng lặng bỏ neo trên biển, giằng co lẫn nhau. Tàu tìm kiếm có trạm canh gác hai chiếc trái phải tách ra, vắt ngang giữa hạm đội, thuyền có trạm canh gác thứ ba sẽ rất nhanh chạm vào thuyền soái, Dương Lăng thấy rõ viên tướng đứng ở mũi thuyền, trong lòng không khỏi thở phào một cái: Người nọ là Hàn Vũ.
Hàn Vũ từ năm trước lúc Dương Lăng triệu hồi kinh sư đã an bài Mã Ngang thay chức vụ của y, điều y đến Thủy sư nhậm chức, trải qua nửa năm rèn luyện trên biển, Hàn Vũ bắt đầu đen đi, gương mặt càng thêm đen, gió biển, ánh mặt trời phơi nắng khiến da của y cũng trở nên thô ráp, cằm còn có chòm râu ngắn tăng thêm vài phần trầm ổn.
Lên thuyền nhìn thấy Dương Lăng, trong mắt y hiện vẻ vui sướng, nhưng trải qua mấy ngày tôi luyện, Hàn Vũ điềm đạm hơn, chắc chắn đang dựa vào đại ca Hàn Uy của mình, y kềm chế cảm giác khi thấy thân nhân, nghiêm túc chào theo nghi thức quân đội với Dương Lăng và Tăng Thủ Bị.
Dương Lăng vội vàng đỡ y, nói: - Không cần vội vã chào, Hàn đại nhân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nghe nói thuyền của ngươi và giặc Oa gặp nhau, địch đông ta ít sợ là rất nguy hiểm, cho nên ta cùng Tăng đại nhân suất lĩnh Thủy sư hạm đội cấp tốc tới tiếp viện, xem tình hình này các ngươi còn bắt được hai chiếc thuyền địch, quân ta thương vong như thế nào?
Tăng Thủ Bị biết quan hệ của Dương Lăng và Hàn Vũ, thấy thế vui vẻ cười nói: - Tướng sĩ quân ta ở chiến hạm hơi bất tiện, đại nhân, chúng ta vào khoang ngồi rồi mời Hàn đại nhân kể lại tỉ mỉ.
Dương Lăng liên tục gật đầu, mọi người trở lại khoang thuyền, Hàn Uy mới cẩn thận kể lại ngọn nguồn.
Hoá ra, Hàn Uy và Bành Tiểu Bảo đang ở trên biển diễn võ luyện binh, thình lình hơn mười thuyền giặc Oa đột nhiên xuất hiện, Hàn Uy thấy không kịp quay đầu thuyền bỏ chạy, liền lập tức sai người đi thuyền nhỏ chạy về báo tin rồi tự mình tập kết ba tàu chiến hạm hướng đánh Oa thuyền.
Chủ tướng Hàn Uy vốn cực kỳ hiếu chiến, phó tướng Bành Tiểu Bảo nghé con mới sinh, huyết khí phương cương, lại còn từ nhỏ đi theo Sa ngư vương Bành Phú Quý đánh giết đã quen, hai người này một lòng khiêu chiến, suất lĩnh 500 tân binh vừa mới huấn luyện thành công ngang nhiên hướng đánh giặc Oa, khiến tướng lĩnh giặc Oa vui mừng quá đỗi.
Đông Doanh Quốc quét cướp vô cùng nghiêm khắc, ở đại nội, thế lực hai nhà Tế Xuyên căn bản không phải thứ giặc Oa có thể ứng phó. Bọn họ ở đảo nhỏ gần bổn quốc cấp dưỡng, quân nhu dựa vào trong nước, do đó cả lũ đều suy sụp, các lộ giặc Oa không thể không hô hào bằng hữu, mặc kệ xông tới Đại Minh.
Cửu quỷ này chỉ mười một thuyền chiến tạo thành hạm đội do ba cỗ giặc Oa tạo thành, bọn họ cùng đã chiếm cứ một hải đảo nhỏ có giặc Oa khác nên đã xảy ra xung đột nhỏ, bởi vì tự nghĩ không có năng lực đánh bại đám giặc Oa này, Cửu quỷ chỉ đành mang theo người của y tiếp tục lênh đênh trên biển tìm điểm dừng chân.
Giặc Oa không có chuẩn bị nhiều cấp dưỡng. Cho nên rất ít đi đường vòng gần Triều Tiên mà trực tiếp từ Đông Doanh hải đi vào Đại Minh, lấy chiến nuôi quân, hiện giờ Cửu quỷ ở trên biển nấn ná vài ngày, ăn uống đều đã dùng gần hết. Y mắt thấy quân Minh chỉ có ba tàu chiến hạm, lường trước có thể thắng, chẳng những có thể đạt được rất nhiều cấp dưỡng, còn có thể đạt được này ba chiến hạm hớn, tăng thực lực cho mình. Thế nên vừa thấy quân Minh đón đầu xông tới, gãi đúng chỗ ngứa, lập tức mệnh chiến thuyền nghênh chiến.
Nhưng chúng đã đánh giá thấp chiến lực thủy sư Đại Minh, trước kia bọn họ ngẫu nhiên cùng thủy sư Đại Minh gặp mặt, ăn ít quân lương, ít huấn luyện, quan quân tham nhũng sĩ khí đê mê khiến Đại Minh Thủy sư thua ở dũng khí và quân tâm, chứ không phải là trang bị không bằng bọn họ, mà ba thuyền của Hàn Vũ lại không có mấy vấn đề này.
Mặc dù giặc Oa có chút đại danh. Nhưng tự bản thân mình cũng khó khăn khi ứng phó áp lực quân bị, thêm vào hải tặc không có khả năng được vũ khí số lượng lớn. Cho nên vũ khí của giặc Oa chủ yếu là thông qua buôn lậu và ngầm cho công binh xưởng chế tạo, như vậy bọn họ căn bản không thể có vũ khí lớn phức tạp.
Vũ khí Giặc Oa chủ yếu là trường mâu và đao, bởi vì Đông Doanh không cần than đá luyện thiết, cũng không cần rót thép, mà chọn dùng phôi cac-bon chế thép, chất rèn xuất sắc, bởi vậy chất lượng trội hơn Đại Minh. Giặc Oa có vũ khí đánh xa, cũng là do Đông Doanh cung ứng. Cung tên dùng trúc mộc làm ra. Khi kéo dùng ít sức, hơn nữa có thể phóng ra trọng tiễn. Lực sát thương vượt xa khinh tiễn của quân Minh, nhưng do chất liệu có hạn, ở trên biển bảo trì cực kỳ khó khăn, cho nên số lượng không nhiều.
Về phần khôi giáp, đừng nói áo giáp, đến bì giáp cũng chỉ có đầu mục mới được mặc, pháo càng phi thường hiếm thấy, bọn họ chỉ có những lúc phá được thành trì hay pháo đài, đánh bại quan quân mới có thể dùng một chút đã quá đã nghiền.
Ba chiến hạm của Hàn Vũ dùng gỗ tếch tốt nhất chế thành, boong thuyền có thể sử dụng ít nhất sáu mươi năm, khung thuyền chắc chắn dị thường. Mà thuyền chiến giặc Oa do làm ẩu, tài lực và công trường có hạn, bọn họ không dùng nổi thuyền lớn, chủ yếu là dùng thương thuyền và quan thuyền, những thuyền này có thể chạy rất nhanh để tránh chiến hạm, thích hợp tiến vào khu nước cạn và nội thủy, nhưng bởi vì thuyền nhỏ không thể đối kháng với thuyền lớn, càng khó chống đỡ hỏa khí công kích, dùng để tải người còn được chứ không thích hợp cho thuỷ chiến.
Đến lúc này cầm đao thép chất lượng tốt, thừa lúc hơn mười thuyền hỏng, nắm lấy vũ khí đánh xa, Cửu quỷ Nhất hùng tiên sinh như cùng Nghĩa Hoà đoàn đại chiến bát liên minh, nhanh chóng cảm nhận được sự chênh lệch lớn về thực lực.
Khi bọn họ bị kích động, bất an nghênh hướng Đại Minh Thủy sư, cách một trăm bốn mươi bước, quân Minh trên chiến hạm tổng cộng có hai mươi sáu ổ hỏa pháo đã gầm thét khai hỏa, trước tiên là hai chiếc chiến thuyền tan hoa, biến thành một đống bản gỗ trên biển, giặc Oa không chết cũng toàn bộ rơi xuống nước.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...