Ngược Về Thời Minh

- Bên này, Thủy sư tướng lĩnh giảng giải tín hiệu cờ, tín hiệu đèn và phương pháp thông tin, cùng với hạm đội bày trận như thế nào, trợ giúp lẫn nhau như thế nào. Những năm gần đây, biển bị phong tỏa, Thủy sư ăn không quân lương vô cùng nhiêu, hơn nữa già nua yếu ớt, thậm chí thân là Thủy sư mà có rất đông người không tập thuỷ chiến. Cốc công công vâng chịu thánh ý, đi tới Giang Nam chuyện đầu tiên là chỉnh đốn Thủy sư, chiêu nạp tân binh, nghiêm khắc huấn luyện, Giang Nam Thủy sư mới có khí thế như hôm nay. Rất nhiều tướng tá mới tăng lên, cho nên phải huấn luyện từ đầu.

Bạch Trọng Tán nói qua tình hình Thủy sư doanh, cũng không để lỡ cơ hội tán dương Cốc Đại Dụng vài câu, Cốc Đại Dụng nghe được cả người thư thái. Gương mặt không khỏi vui mừng.

Cốc Đại Dụng 'Nhanh gọn, dứt khoát, quyết đoán' thì Dương Lăng đã gặp qua rồi. Hơn nữa tiền đồ của Cốc Đại Dụng với chuyện mở hải thông thương có thành công hay không có liên quan chặt chẽ. Mà muốn mở hải thông thương cửa thứ nhất là phải có Thủy sư hùng mạnh cam đoan hải cương an toàn. Sao hắn có thể không ra sức chỉnh đốn Thủy sư?

- Doanh trướng bên này, chủ yếu là do Thủy sư tướng lĩnh và Bành Thiên tổng chiêu nạp tới những người có kinh nghiệm hải chiến, như đánh giáp lá cà, đoạt bãi đổ bộ, chiếm trước yếu điểm, cùng với phương thưc lui lại như thế nào.

Dương Lăng gật gật đầu, hắn đến bây giờ còn chưa thấy Hàn Vũ: - Hàn Vũ Hàn Thiên tổng hiện giờ ở nơi nào?

Bạch Trọng Tán quay đầu nói nhỏ với một Thủy sư tướng lĩnh, lúc này mới đáp:


- Bẩm đại nhân, Hàn Thiên tổng dẫn ba tàu chiến hạm, năm trăm tân binh đã huấn luyện xong ra biển diễn võ, buổi chiều sẽ trở về, bọn họ đã là nhóm thứ sáu rồi.

Dựa theo lệnh Binh bộ ban, Đại Minh Thủy sư thời tiết gì cũng có thể chiến, địa điểm gì cũng có thể chiến, thời gian gì cũng có thể chiến, cho nên ngày có sương, ngày mưa và ban đêm thì cũng phải thay nhau diễn tập. Bởi vì ngày giặc Oa đột kích ngày càng gần, nhiệm vụ huấn luyện lính thêm khẩn trương, Hàn Thiên tổng sáng nay chủ động xin đi dẫn thuyền rời bến tiến hành diễn võ.

Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời cười nói: - Hôm nay bầu trời vô tận, gió êm sóng lặng, thích hợp đưa đại pháo đi diễn luyện. Như thế lúc tác chiến thật sự sẽ không bị luống cuống, chỉ cần đánh vài trận là cũng thành lão Binh.

Dương Lăng cười nói: - Đúng thế, lý luận suông vẫn chỉ là lý luận, phải đích thân thử mới có thể chân chính nắm giữ vào trong tay. Giặc Oa giờ đã tới vùng duyên hải Đại Minh, phỏng chừng ít ngày nữa sẽ bắt đầu tập kích quấy rối.

Đây là Thủy sư ta một lần nữa tổ chức và thành lập lại, Bạch đại nhân nhất định phải cực kỳ thận trọng, phải cam đoan trận đầu thành công, nếu lão Binh đã lâu chưa đánh giặc cùng với những tân binh vừa mới nhập ngũ bị hạ thấp sĩ khí, chiến lực về sau tất nhiên sẽ giảm bớt đi nhiều. Một kẻ nhát gan, ngay cả khi được mặc khôi giáp bền chắc nhất, cầm vũ khí sắc bén nhất, trên chiến trường cũng chỉ có thể làm lính đào ngũ..

- Vâng, đại nhân nói phải, với quân lính, khơi dậy sĩ khí vô cùng quan trọng. Sĩ khí tản ra, bản thân anh minh thần võ thì bọn họ chỉ lo chạy tứ tán bốn phía, trận này cũng không cách nào đánh. Bạch Trọng Tán vuốt cằm nói.


Phía trước xuất hiện đỉnh soái trướng, Dương Lăng dừng bước nhìn lại, chỉ thấy Thành Khởi Vận giơ một cây quạt có cán mạ vàng che mặt, gò má đỏ bừng, hiển nhiên không thích ứng với cái nắng mãnh liệt ở bờ biển.

Thành Khởi Vận ở trong quân doanh không tiện mặc hồng trang nên đã măc nam trang, nghiễm nhiên thành một thư sinh tuấn tú, ở bên cạnh Dương Lăng không xa, giống như phụ tá bình thường, khó khiến quân tốt chú ý.

Dương Lăng thấy thế cười, đứng nghiêm quay lại nói với các tướng lĩnh: - Việc Giang Nam mở hải thông thương, xử lý làm từng bước, đâu vào đấy, bản quan sẽ nhất nhất báo cáo cho Hoàng thượng. Tuy nhiên trước khi mở biển nhất định phải tiễu trừ giặc Oa. Tiêu diệt Oa phỉ, nhất định phải có Thủy sư hùng mạnh, nếu không ngồi chờ địch đến, bị động ứng chiến, cuối cùng khó biết kết quả.

Các vị hẳn đều khát nước rồi? Nào, chúng ta vào trong trướng nghỉ ngơi một chút, bản quan nói qua về tình hình biển đảo. Ha hả, Bạch đại nhân có trà thượng phẩm không? Bản quan không trà không vui...

Không thể tưởng được lần này lại có tác dụng, Bạch Trọng Tán nguyên là Tây Bắc Đốc Soái, trị quân rất nghiêm, vì quân kỷ hắn cũng không uống rượu, chỉ có điều người này ham danh trà, lá trà thực y uống so sánh với rượu còn đắt hơn vài phần.

Vừa nghe khâm sai đại nhân cũng là người đồng đạo, Bạch Trọng Tán mừng rỡ, vội vàng nói: - Đại nhân mời vào trướng nghỉ tạm, nói đến trà... Ở Giang Nam làm sao có thể không có danh trà? Hạ quan cũng trà tốt, hạ quan hiện có Tây Hồ Long Tỉnh, Hào Đỉnh Thạch Hoa, Ngọc Diệp Trường Xuân, Cố Chử Tử Duẫn, Hợp Hoan Minh Nguyệt, Kỵ Hỏa, Điểu Chủy, Tiểu Tứ Hiện..., đại nhân thích uống loại nào?


Dương Lăng cười ha ha, nói: - Bạch đại nhân là người lành nghề, ta không như vậy, trà ngon có thể uống nhưng không nhớ ra được tên của chúng. Bản quan thích uống... Tiểu Thành. Tên là gì ấy nhỉ?

Người ngoài chỉ nghe Dương Lăng hỏi "Bản quan thích uống trà" Thành Khởi Vận lại hiểu được hắn đang hỏi "Tiểu Thành muốn uống trà gì?"

Nàng trong lòng ngọt ngào, rồi lập tức lo được lo mất: Hắn... Hắn đang xem ta như nữ nhân mà để ý, hay vẫn là thủ đoạn lấy lòng cấp dưới?

Thành Khởi Vận nhìn Dương Lăng, trên má lộ ra má lúm đồng tiền nói: - Đại nhân, nếu không ngại nên thử... Hợp Hoan Minh Nguyệt Nói đến đây, đem cán quạt ở bạch như tố ngọc lòng bàn tay dụng tâm địa gõ hai phat,

- Tân chế tề hoàn tố, sáng tỏ như sương tuyết. Tài tác hợp hợp hoan phiến, đoàn viên tự minh nguyệt. Xuất nhập quân hoài tụ, động diêu vi phong phát. Thường khủng thu tiết chí, lương ý đoạt viêm nhiệt, khí quyên khiếp liêm trung, ân tình trung đạo tuyệt.

Kỳ vọng của Thành Khởi Vận đã khéo léo thông qua bốn chữ 'hợp qua minh nguyệt', ánh mắt hướng Dương Lăng phát ra tín hiệu. Đáng tiếc... Đáng tiếc Dương lớn tú tài chỉ biết 'Gặt lúa ngày giữa trưa'.

Muốn hắn hiểu được ý tứ hàm xúc của Thành Khởi Vận, so với giải hải thông thương còn khó hơn gấp bội.


Hắn không phát giác gì nói với các tướng: - Cốc công công, chư vị tướng quân, chúng ta vào trong phẩm trà quý của Bạch đại nhân đi, ha ha ha, mọi người mời, mời mời....

- Đầu đất! Liên nhi nói không sai, tên khốn khiếp này đúng là đầu gỗ! Thành Khởi Vận oán hận nhìn hắn, bĩu môi đi theo vào lều lớn.

Giữa lều lớn là một bàn cát, xây dựng bố phòng duyên hải Chiết Giang, địa hình biển đảo cùng chỗ mấy đám hải tặc tụ tập thu nhỏ. Chỉ có điều Đại Minh vẫn chưa coi trọng quá trình thăm dò địa hình, bản đồ rõ ràng khá thô ráp, chỉ biểu hiện đại khái tình hình và một sông ngòi núi non nổi danh, tỷ lệ sai kém rất nhiều.

Cửa lều mở rộng, ánh mặt trời chiếu không vào đến nơi mà hút lấy gió biển vô cùng mát mẻ.

Đám người Dương Lăng vừa uống trà, Bạch Trọng Tán thấp giọng nói với gã tướng lĩnh vài câu, tướng lĩnh kia đứng dậy ôm quyền nói: - Khâm sai đại nhân, hạ quan thủ bị Hàng Châu Thủy sư Tăng Kiến Hùng, Bạch đại nhân, trong triều Thành đại nhân, còn có tướng lĩnh Chiết Giang Thủy sư đã nghiên cứu ra một đối sách, xin bẩm báo với khâm sai đại nhân.

Dương Lăng vui vẻ nói: - Tăng đại nhân mời nói.

Tăng Thủ Bị nói: - Đại nhân, đối với quần đạo trên biển, chúng ta hiện tại chuẩn bị áp dụng dụ hàng, chiêu an, bao vây tiễu trừ. Mới vừa nghe đại nhân đã chuẩn bị cùng Đông Doanh Quốc Thủy sư liên kết, như vậy bao vây tiễu trừ còn có thể điều chỉnh, tạo ra hiệu quả vô cùng tốt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui