Ngược Về Thời Lê Sơ

Hồ Hán Thương biến sắc luống cuống không biết làm gì, Hồ Nguyên Trừng thì quỳ xuống nước mắt chảy dài gào thét không can tâm.:
- Vương gia Trừng tôi có thể chết, nhưng thủ hỏi vương gia có hoàng tộc nào mà không vơ vet quyên lợi co mình, nhìn từ cả ngàn năm nay có triều đại nào trong lịch sử khác đâu sao có thể quy kết cho đại Ngu như vậy.... Trực tôi xem như đã chết há mồm hỏi vương gia một câu. NGÀI KHÔNG VƠ VÉT QUYỀN LỢI CHO MÍNH SAO? Nguyên Trực đúng la bất bình gào lớn, có vương triều nào không vơ vét cho mình, nếu không thì tranh nhau cái ngôi báu làm gì, thà ở nhà làm một anh thổ tài chủ còn sướng hơn.

Nguyên Hãn cũng bất đắc dĩ, cái tư tưởng của hắn vượt xa quá nhiều so với những người theo chế độ quân chủ tuyệt đối thời phong kiến này rồi. Hắn rút trên bàn ra một quyển sách, đây la một quyển bằng song ngữ Nôm- Việt hắn viết trong những ngày qua và đã cho in ra làm rất nhiều bản, nội dung gần như dập khuôn chế độ quân chủ của Tây Ban Nha vẫn đang tông tại thế kỉ 21, đấy là một dị loại tên là Hispanic quân chủ chế độ. Ném quyển sách trước mặt Hồ Nguyên Trừng.

- Không phải nói ta không cho ngươi cơ hội, một tiếng đồng hồ...à tức là nửa canh giờ... ngươi cho ta câu trả lời hài lòng, vì nửa canh giờ sau quân ta đã tiến vào Cửa Eo... khi đó là tử ký của đại Ngu, cứu được hay không tự xem vào mình.
Hồ Nguyên Trừng vội vàng bò lăn trên đất vớ lấy quyển sách lật vội vàng, xem thật nhanh nội dung, nhưng hắn càng xem càng chậm, cả người run rẩy như động kinh, mặt lúc cười roi rói như bắt được bảo bối, nhưng lúc thì chau mày lại nhăn nhó như (...ị không ra ha ha ha) gặp một câu đố không thể giải.... hắn như thần kinh mà ngồi đó. Hồ Hán Thương vội vàng muốn đề tỉnh thì NGuyên Hãn giữ vai hắn lắc lắc đầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui