Ngược Về Quá Khứ Tự Cứu Vớt Bản Thân
Sau khi thoát khỏi cái thang máy không thể ngột ngạc hơn thì, ba cô gái đi ra trước còn ba chàng trai thì tiếp tục lên tầng cao nhất.
Ân Mẫn Chi mở cửa phòng, bên trong có ba cái giường đơn và ban công có thể nhìn thẳng ra biển.
“ Phòng cũng đẹp nhỉ Chi Chi?”_ Bạch Thương Tinh kéo rèm cửa ra, ánh nắng liền chiếu vào phòng.
“ Cũng được.”_ Hân Chi vừa mở vali vừa nói.
“ Mẫn Chi?”_ Thương Tinh không quan tâm lắm, cô đi qua nhà vệ sinh xem thử.
Lời nói vừa nói ra liền khiến cho Hân Chi dừng động tác tay, ra là không phải kêu cô à?
“ Ừ, đep thật.
Đẹp hơn trong tưởng tượng của tớ.”_ Mẫn Chi cũng đi ra ngoài ban công ngắm cảnh đẹp.
“ Chụp hình không? Tớ chụp cho cậu một tấm.”_ Thương Tinh mang máy ảnh đi tới gần.
Nhượt Hân Chi nhìn hai người bọn họ lại mím môi, đáng lẽ vị trí mà Ân Mẫn Chi đang đứng phải là của cô mới đúng.
Sau đó, Hân Chi cầm lấy đồ đi vào nhà vệ sinh.
“ Cậu vào thay đồ đi rồi chúng ta đi ra biển chơi.”
“ Hân Chi đang trong nhà vệ sinh mà? Lịch đi chơi của chúng ta sẽ là gì vậy?”_ Mẫn Chi vừa xem lại những tấm hình vừa hỏi.
“ Hửm? Cậu chưa đọc sao?”
“ Đọc?”
“ Ừ! Lịch trình đều được gửi trên nhóm lớp với đăng trên page của trường rồi mà.”
“ Vậy sao? Tớ không hay lướt mạng xã hội lắm.”_ Chẳng trách được vì cô ngủ nhiều hơn thời gian thức nữa mà có thức thì cũng là xử lí xổ sách công việc, cô còn đang nghĩ xem có nên dồn qua cho Nhạc Huân làm phụ không đây.
“ Ôi trời, cậu cứ suốt ngày sống như người rừng vậy.
Một lát nữa thì chúng ta sẽ đi bơi đó, sau bơi thì về phòng chuẩn bị cho buổi tiệc ở nhà hàng.
Xong rồi…”
“ Ồ… nhiều hoạt động thế sao?”_ Mẫn Chi lại thấy lười biếng nữa rồi.
Có thể nào cho cô ngủ hết 3 ngày không…?
“ Đừng tưởng tớ không biết ý đồ của cậu, đi chơi mà lười biếng hả???”_ Thương Tinh bay tới cù lét Mẫn Chi khiến cho cô dãy dụa không thôi.
“ A!!!”
“ Thôi mà!!!”
“ Nhột tớ hahahaha”
“ Tha cho tớ đi mà…!!!”
“ Không tha!!”
“ Nhột quá! Haha nhột quá!!!”
“ Cạch”
Đến khi có tiếng mở cửa thì Thương Tinh mới dừng lại.
Nhượt Hân Chi từ trong nhà vệ sinh bước ra với bộ bikini hai mảnh màu hồng nhạt cùng đường cong vô cùng bỏng mắt.
Ngực này cũng phải gần 100 chứ chẳng đùa được đâu, eo thì thon, mông thì… to chẳng kém.
Đúng chuẩn thân hình đồng hồ cát luôn ấy chứ! Ân Mẫn Chi âm thầm quan sát.
“ Cậu vào trước hay tớ vào trước đây?”_ Thương Tinh nhìn cô hỏi.
“ Hả? À cậu vào trước đi.”_ Mẫn Chi.
“ Được thôi!”
Nhượt Hân Chi đi tới cầm lấy túi đựng đồ trang điểm của mình rồi đi đến gần Mẫn Chi.
“ Cậu giúp tớ thoa kem chóng nắng lên lưng được không?”
“ À, được.
Cậu ngồi xuống đi.”_ Ân Mẫn Chi ngồi dịch vào trong cho Hân Chi ngồi xuống.
Cô ấy đưa tip kem chống nắng cho cô, Mẫn Chi rất chuyên tâm làm còn vỗ vỗ nhẹ cho kem mau thấm vào nữa.
Nhượt Hân Chi cũng tự thoa phía trước của mình, vừa thoa cô vừa nói.
“ Tớ thấy cậu có vẻ thân với Thương Tinh và mọi người nhỉ?”_ Nhượt Hân Chi
“… Ừ.
Mọi người rất tốt, còn vui vẻ nữa.”_ Ân Mẫn Chi mĩm cười nói từ phía trong gương Hân Chi có thể nhìn thấy nụ cười ấy nhưng… cô lại thấy coa chút ghen tị với nó.
“ Vậy sao?! Trước đây tớ cũng từng giống cậu vậy… nhưng giờ mọi người có vẻ không còn muốn thân thiết với tớ như trước nữa… Tớ thật sự rất buồn!”
Ân Mẫn Chi dừng động tác vài giây rồi tiếp tục làm việc của mình.
Chuyện người khác cô không muốn quan tâm lắm nên cô sẽ im lặng.
Cô chơi với đám của Thương Tinh không lâu nhưng cô có thể hiểu được phần nào.
Họ chơi không nhất thiết người đó phải quá nổi bậc hay gì cả, là những người bạn tốt, rất tốt nên cô nghĩ phải có lý do đằng sau đó thì mới đột nhiên có thái độ như vậy với Nhượt Hân Chi.
“ Cảm ơn nhé!”_ Nhượt Hân Chi.
“ Ừ, không có gì.”_ Mẫn Chi đi tới mở vali lấy đồ.
“ Cốc! Cốc!”_ Tiếng gõ cửa phòng.
“ Cạch”
“ Ể? Sao cậu còn mặc đồ này vậy?”_ Là đám người Nhất Dật.
“ Thì tớ đang đợi Thương Tinh này!”_ Ân Mẫn Chi định quay trở vào cho bọn họ vào phòng nhưng khi quay mặt lại nhìn thấy Nhượt Hân Chi vẫn đang mặc bikini ngồi đó thì…
Ngũ Hoàng đứng bên cạnh cũng đã nhìn thấy nên kéo hai người kia xuống sảnh trước đợi.
“ Để xem có em nào đẹp không…”_ Nhất Dật đeo kính đen đê tiện lên tiếng, anh mặc một chiếc áo thun đen rộng và quần đùi màu đen.
“ Không phải lúc nảy đi cùng em nào rồi sao?”_ Ngũ Hoàng
“ Ầy, vừa chia tay rồi.
Cứ nũng na nũng nịu mệt muốn chết.”_ Nhất Dật vuốt tóc liếc mắt sang hướng khác nhìn.
“ Đổi gu đi, Bạch Thương Tinh cũng rất được.”_ Hạc Thần nhếch môi, hiện tại anh đang mặc một cái quần đùi màu đen cùng áo sơ mi trắng tay ngắn bung hai cúc trên.
“ Th… Thương Tinh cái gì chứ? Bà cô đó dữ như cọp ấy, sao mà yêu nhau được?”_ Nhất Dật nghe thấy liền rùng mình, chẳng thể tưởng tượng được nắm tay đi cùng nhau sẽ kinh dị cỡ nào.
“ Ồ… Sao giờ tớ mới nhận ra nhỉ?”_ Ngũ Hoàng đứng cách xa một chút quan sát từ trên xuống dưới.
“ Nhận ra cái gì chứ?”_ Nhất Dật mặt mày méo xệch xuống, hai cái đứa này lại nói chuyện không đâu rồi!!!
“ Cậu cùng Tinh Tinh đứng chung một chỗ rất đẹp đôi đấy.”_ Ngũ Hoàng cũng nhếch môi trêu chọc, lời vừa dứt cả hai liền bậc cười ha hả mặc cho Nhất Dật hết rùng mình rồi lại buồn nôn.
Còn Nhất Dật thì nhìn thấy Hạc Thần và Ngũ Hoàng mới là trông đẹp đôi ấy chứ.
“ Nói gì thế? Gu tớ không phải là mấy tên lăng nhăng đâu nhé!”_ Bạch Thương Tinh từ thang máy đi ra đã nghe thấy cuộc trò chuyện giữa ba nam thần của chúng ta.
Cả ba người quay sang nhìn, Bạch Thương Tinh đi trước với bộ bikini màu đen thời thượng.
Dù gì thì bọn họ năm nào cũng đi chơi cùng nhau nên thấy cô như vậy cũng không có phản ứng đặc biệt nào.
Phía sau là Nhượt Hân Chi và Ân Mẫn Chi.
Ân Mẫn Chi cũng mặc bikini hai mảnh màu đen nhưng khác là bên ngoài còn có một cái đầm body ren trong suốt màu đen, nhìn qua vừa quyến rũ vừa thời thượng.
Cộng thêm mái tóc đen bồng bềnh được búi cao lộ ra đường xương quai xanh hút mắt người khác.
Dù hai cô nàng Hân Chi và Mẫn Chi cao bằng nhau, thân hình của Nhượt Hân Chi có đầy đặn hơn nhưng nhìn Ân Mẫn Chi vẫn là vừa đủ dùng không quá to cũng không quá bé.
“ Chết rồi! Ân Mẫn Chi đẹp quá!”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...