Ngược Về Quá Khứ Tự Cứu Vớt Bản Thân
Tất cả các nhân viên của công ty nhìn Lâm Dịch bị cảnh sát đưa đi.
Nếu như ông ta có thể trả lại toàn bộ số tiền thì số phận của ông ta sẽ giống như Ân Nhạc trước kia.
Nhưng vì cả hai vợ chồng đều nghiện cờ bạc nên số tiền biện thủ ấy từ lâu đã bị đốt hết vài các sòng bài.
Còn cô sinh viên thực tập kia, nghe nói là nữ sinh liên tiếp giành được học bỗng của trường đại học nổi tiếng trong thành phố.
Ân Nhạc đuổi việc cô sinh viên ấy và không làm lớn chuyện này lên để cô ấy biết sai mà tự kiểm điểm bản thân.
Nếu ông làm lớn thì cả cuộc đời cô ta cũng chẳng thể ngóc lên được.
“ Em không nghĩ chị có thể làm được những việc này luôn ấy, y hệt như trong phim luôn.”_ Ân Nhạc Huân
“ Hahaha”_ Ân Mẫn Chi bật cười, cô quay về đâu thể để quá khứ cứ lặp lại được.
“ Con gái của mẹ vất vả quá rồi...!Nhưng đến bây giờ tôi vẫn chưa thể tin được Lâm Dịch là người như vậy đấy.”_ Mẹ Ân
“ Cảm ơn con, Mẫn Chi.
Nếu không có con thì có lẽ hôm nay...”_ Ân Nhạc
Ân Mẫn Chi im lặng, cô vui vì bản thân có thể thay đổi được quá khứ cũng như hiện tại của cô và của cả gia đình cô.
Coi như những gì xảy ra ở kiếp trước chính là do ông trời mang ra cho cô trải nghiệm.
Cảm ơn vì đã cho Ân Mẫn Chi sống lại một lần nữa.
“ Tối nay chúng ta ra ngoài ăn nhé? Đến nhà hàng mà các con thích được không?”_ Ân Nhạc
“ Được ạ”
Đến tối cả gia đình đều có mặt tại nhà hàng đó, đây là một trong những nhà hàng đắt đỏ nhất của thành phố và được đánh giá là nhà hàng 4 sao.
Muốn dùng bữa ở đây đều phải đặt chỗ trước.
Cả bốn người ăn uống vô cùng vui vẻ, Ân Mẫn Chi yên tâm rồi, cô cười rất tươi, nói chuyện vô cùng vui vẻ.
“ Mà ba mẹ ơi, ba mẹ có biết nhiều về gia đình Hạc Thần không?”_ Ân Mẫn Chi đột nhiên lên tiếng.
“ Anh Hạc Thần? Chị thích anh ấy hả?”_ Nhạc Huân vừa bỏ miếng thịt vào mồm liền bị câu hỏi của chi gái làm cho ngạc nhiên.
“ Không! Chị chỉ muốn biết về cậu ta thôi.”
“ Hạc Thần? Con trai của Hạc An à?”_ Ân Nhạc
“ Đúng rồi ba.”_ Ân Nhạc Huân
“ Hạc Thần thì ba không rõ lắm.
Nhưng ba cậu ta rất được, là đối tác làm ăn lớn của chúng ta đấy.”
“ Còn mẹ của cậu ta là một diễn viên nổi tiếng đã giải nghệ.
Bây giờ chỉ toàn đi du lịch hưởng thụ thôi.”_ Mẹ Ân
Ân Mẫn Chi thầm đánh giá một chút.
“ Anh Hạc Thần còn có một chị gái đấy, đang làm bác sĩ ở bệnh viện S thì phải.”_ Ân Nhạc Huân
“ Em nói gì cơ? Chị gái? Bác sĩ?”_ Một hình ảnh xuất hiện trong đầu cô, đột nhiên cô có cảm giác bọn họ liên quan đến nhau nhỉ?!
“ Chị ngạc nhiên gì chứ? Người ta thì không được quyền có anh chị em à?”
“ Em biết chị đó không? Có hình ảnh hay gì không?”
“ Em thì làm sao mà có được! Chị có thể lên trang của bệnh viện tìm xem, chắc là sẽ có ấy vì chị Hạc Linh là một bác sĩ có tiếng ở đó mà.”
Ân Mẫn Chi cắn cắn môi, cô mở điện thoại bắt đầu tìm thử xem.
23 giờ _ Hạc gia
Hạc Thần ngồi trong phòng lướt xem wechat của Mẫn Chi.
Cô đăng rất nhiều hình, còn có cả hình từ lúc bé nữa cơ.
“ Buồn cười ghê.”
Anh đi tới mở ngăn tủ ra, bên trong là một chiếc hộp nhỏ màu nâu nhẹ.
Sau đó lại cầm lên rồi mở ra xem rồi lại để về vị trí cũ.
Cuộc sống của Hạc Thần trước nay đều rất vô vị, ngoài việc rãnh rỗi thì đi chơi bóng rỗ, không thì tụ tập lại chơi game cùng đám Ngũ Hoàng thì chẳng có gì đáng nói hơn.
Gia đình tuy giàu có thật, nhưng Hạc Thần luôn cảm thấy cuộc sống này vô cùng nhàm chán chỉ là khi gặp Ân Mẫn Chi vào lần đầu tiên của lớp 7, anh đã luôn ghi nhớ khuôn mặt của cô.
Một con bé xinh đẹp, luôn cười rất tươi.
Không hiểu sao Hạc Thần đã gặp qua nhiều người như vậy, nhưng ấn tượng nhất vẫn là Ân Mẫn Chi.
Ân Mẫn Chi
Ngủ chưa?
^^^Hạc Thần^^^
^^^Chưa^^^
^^^Nhớ tôi à?^^^
Ân Mẫn Chi
Bị hâm hả?
Ngày mai ra chơi chúng ta gặp nhau ở thư viện nhé?
^^^Hạc Thần^^^
^^^Chịu đi học rồi à?^^^
Ân Mẫn Chi
Ừ
Giải quyết xong cả rồi
^^^Hạc Thần^^^
^^^Được, mai gặp^^^
^^^Ngủ sớm đi^^^
Hạc Thần nhìn mấy dòng tin nhắn này, anh biết cô muốn gặp anh để màm gì..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...