hi thức dậy hắn vô cùng nhạc
nhiên khi nàng vẫn ngủ cùng hắn ,nhìn nàng ngủ trông rất đẹp ,vô thức
,hắn đặt lên môi nàng 1 nụ hôn coi như chào buổi sáng ,Hàn Băngbị đánh
thức ,phát hiện ra hắn đang Kiss mình thí có chút ngượng ngùng rồi nói :
-ngươi có biết “ nam nữ thọ thọ bất tương thân” ko vậy_Hàn Băng
-dễ nhiên là ta biết câu đó nhưng……. _hắn dừng lại cười nụ cười nửa miệng thường trực ,đoạn hắn nói tiếp :
-nhưng ta với nàng ngủ chung từ lâu rồi như thế đâu còn gọi là “thụ thụ bất tương thân
Nghe hắn nói ,hàn Băng đơ luôn ko nói dc câu gì ,hắn hỏi:
-sao nàng vẫn chưa đi ,mọi lần nàng bỏ đi từ sớm mà
-ngươi bị “lú” ak ,hôm qua ngươi mang ta từ ngoài vào đây còn nói gì nữa ,với lại thứ nhất ngươi mang ta vào đây nên ngươi phải có bổn phận dưa
ta ra ngoài ,thứ hai ,ta là người ngoài ko biết đường ra thì ra bằng
cánh nào ,thứ 3 ta vẫn muốn ở đây chơi ,vậy đi ,để cho ta ngủ ,nói rồi
Hàn Băng tiếp tục chìm vào giấc ngủ còn dang dở,còn hắn thì lúc sau có
nô tì đến giúp hắn mặc long bào ,rửa mắt ( nói chung là vệ sinh cá
nhân,mà người nô tì đó ko thấy Hàn băng nha vì tên Hoàng Thượng kia
đóng rèm rồi ) rồi mang 1 ít điểm tâm vào để ở bàn
Sau khi lên triều hắn trở lại vẫn thấy Hàn Băng ngủ ,hắn gọi nàng
dậy,Hàn băng bị gọi dậy vô cớ thí tức giận vô cùng ,theo thói quen ,nàng nói :
-để ta ngủ đi mà ,năn nỉ
-tân nương ngoan đậy đi-hắn nói
-cái gì ai là tân nương …….,tân nương nàng choàng tỉnh tưởng lại xuyên
ko 1 lần nữa nhưng tất cả vẫn thế vẫn căn phòng và tên nam nhân đáng
ghét kia ,nàng nói :
-Ai cho ngươi gọi ta là tân nương hứ ,gọi ta dậy làm gì _Hàn Băng cau có
-ta đưa nàng ra ngoài
-ai thèm ta có chân ta tự đi cần gì ngươi đưa đi
-vậy là nàng ko muốn đi cùng ta ,ta định dẫn nàng đi cưỡi ngựa mà nàng
lại cự tuyệt như thế thì …………..Thiên Long đang nói giữa chừng thì H,Băng chen vô :
-sai ngươi ko nói sớm ,nếu nói đi cưỡi ngựa thì ta đi liền ak
2 người đang chuẩn bị ra khỏi cửa thì :
-khoan đã ,ko lẽ ta mặc bộ đồ này ra ngoài kia hả?_Ha hỏi vì trên người nó hiện h chí có bộ đồ bằng lụa ngắn
Sai 1 líc suy nghĩ thì hắn nói ‘ nàng ở lại đây ,ta ra ngoài kêu ngườ mang đồ vào ‘
Hắn đi ra ngoài gọi Mạt Cung là hậu vệ thân cận của hắn và là người thếy hắn dẫn nàng vào cung nói “ngươi tìm cho ta mấy bộ đồ nữ nhi ,nhớ dừng
cho ai biết “ chỉ 1 lúc sau Mạt Cung đã mang về 5 bộ đồ ,hắn mang vào
phòng rồi đưa cho nàng ,Hàn Băng chọn đại 1 bộ rồi trở ra ,hắn phải 1
lúc ngỡ ngàng ,bộ đồ nàng mặc màu lam nhạt ,nó tôn lên làn da trắng cỉa Hàn Băng ,do ko có đồ dùng nên Hàn Băng dùng 1 tấm vải cốt tóc hờ ,như
là 1 thiếu nữ thôn quê rất dơn giản nhưng lại rất cao quý ,hắn ra cửa
đe85ndò bọn lính canh ko ao bén mảng tới chỗ cưỡi ngưa ,hắn đưa nàng đi
là có mục đích cả vừa dc ôm mĩ nhân lại nhận dc lời cảm ơn chân thành
của nàng kà ,khi hắn họi tên nàg thì nàng nói “cứ gọi ta là Băng Nhi”
như thế có thể nói hắn và nàng rất gần gũi hay ko??
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...