Ngược Tàn Vợ Yêu Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận
Nếu như ông ta đi bộ trên đường thì ông ta sẽ là tâm điểm của sự chú ý.
Một vẻ đẹp thần thánh!
Chỉ có thể dùng năm chữ để hình dung.
Chỉ là giữa đôi lông mày của khuôn mặt ấy luôn có một nét nữ tính mờ nhạt.
Tình Noãn tên thật là Ôn Tình Noãn, cái eo nhỏ, gầy uốn éo như rắn nhìn về phía người đàn ông tên là Sada Yamaichiro đi bước về phía cô ta.
“Ngài trở về rồi sao Sada-kun” Người phụ nữ xinh đẹp ngồi dưới gốc cây anh đào, hàng lông mày mềm mại, khuôn mặt ôn hòa đứng hướng về phía mặt trời.
Ánh mặt trời mang hơi ấm lan tỏa.
Cô ta xoay người, tỏ vẻ hờn dõi.
Thời gian giống như chầm chậm trôi.
Nhấc chân, đi châm chậm.
Luồng gió mát thổi qua, cánh hoa anh đào rơi xuống.
Những cơn gió bên trong sân nhẹ nhàng, rất nhàn nhã.
Dáng người của cô ta thướt tha, bước đi trong một biển hoa màu hồng, giống như một bức tranh cực đẹp.
Người đàn ông để tóc xõa vai hơi nhếch đôi môi lên.
Người phụ nữ đẹp như tranh vẽ….
Người phụ nữ này rất biết cách đem tất cả những thứ gì tốt của cô ta để lộ ra trước mặt ông ta.
Kiểu nịnh nọt và hèn mọn này lại rất hợp với sở thích của ông ta…..
Ông ta hưởng thụ trong vui vẻ.
Ôn Tình Noãn giống như một ngọn cây liễu, bờ eo mềm mại, nhào vào lồng ngực của Sada Yamaichiro.
Mà Sada Yamaichiro cũng không tự chủ mà vương tay ra ôm chặt lấy cả người Ôn Tình Noãn giữa hai cánh tay.
Sada Yamaichiro đưa một cánh tay lên, nâng cái cằm của Ôn Tình Noãn: “Èm? Tình Noãn của anh, là tên nào mù mắt dám chọc giận đến Tình Noãn của anh?”
Giọng nói Sada Yamaichiro đầy cưng chiều.
Mỗi lần nói chuyện, ông ta để lộ ra một loại khí chất làm cho người khác cảm thấy thoải mái.
Cho dù đi theo ông ta rất lâu nhưng nhiều khi Ôn Tình Noãn vẫn không thể thích ứng được sự dịu dàng của ông ta.
Nhưng mà cô ta biết, đối với người đàn ông này, lúc mà ông ta dịu dàng, lúc nào ông ta giống như một con mèo rừng nhỏ khóc lóc om sòm.
Ừm….
Ông ta là một tên biến thái.
Càng nghĩ tới hình ảnh trong video vừa rồi, trong lòng Ôn Tình Noãn càng tức giận….
Chính là con ả khốn nạn kia! Nếu không có con ả đó thì cô ta đã trở thành bà Tô.
Làm gì có chuyện luân lạc tới mức độ này.
Người ngoài nhìn vào thấy cô ta vẫn rất vui vẻ.
Thực ra….
Trong lòng cô ta tràn ngập lửa giận.
“Sada-kun nói gì vậy? Trong lòng Tình Noãn chỉ có mình ngài mà thôi, tại sao lại bị người khác làm cho tức giận đâu?”
Ôn Tình Noãn giống như một con mèo con, chui sát vào trong lồng ngực của người đàn ông, cọ xát, tựa hồ nũng nịu lấy lòng.
Sada Yamaichiro híp hai mắt hưởng thụ.
Ông ta than thở một tiếng, đưa bàn tay hơi tái nhợt vuốt khuôn mặt Ôn Tình Noãn.
Ngón tay lạnh như bằng không khỏi làm cho Ôn Tình Noãn run nhè nhẹ.
Trên đầu cô, một âm thanh dịu dàng của người đàn ông hỏi han: “Có phải rất lạnh đúng không? Tình Noãn của anh rất lạnh sao?”
Một câu hỏi này khiến cho toàn bộ cơ thể Ôn Tình Noãn cứng ngắc, cô ta ngẩng đầu, nhìn về phía khuôn mặt lo lắng đang nhìn cô ta của Sada Yamaichiro.
Cô không dám thở mạnh, một tay cô bóp chặt lấy bắp đùi mình mới có thể làm giảm đi sự run rẩy của cơ thể.
“Không lạnh!”
Bàn tay duỗi ra, vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của Ôn Tình Noãn một lần nữa.
Sự lạnh lẽo từ ngón tay của người đàn ông xuyên thấu qua làn da, xông thẳng tới trái tim của Ôn Tình Noãn.
Sada Yamaichiro vuốt ve khuôn mặt đáng yêu kia, âm thanh càng dịu dàng: “Thật sự không lạnh sao?”
“Không, không lạnh đâu!” Bắp đùi của Ôn Tình Noãn đã trở thành một mảnh tím xanh nhưng cô ta lại không quan tâm đến điều đó.
Da đầu cô tê dại một hồi…..
Ôn Tình Noãn nín thở, cô tuyệt đối không nên chọc giận tên biến thái này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...