Chương 591
Quân Hoa, em có biết không, lúc Lương Mặc còn đang nằm trên bàn phẫu thuật, anh nghe thấy cô ấy nói cô ấy phải về nhà.
Lúc đó thực sự anh không dám tin vào tai mình, con người, sao có thể vô tình đến như thế chứ?”
“Đúng thế, con người sao có thể vô tình đến như thế!
Lục Trầm nghe cô ấy nói thế, gật gật đầu: “Lúc đó anh tức giận…”
Thẩm Quân Hoa không để ý đến Lục Trầm, nói tiếp: “Con người sao có thể vô tình đến như thế, khiến người khác đi từ sống đến chết.
Con người sao có thể vô tình như thế, cho người ta hy vọng rồi lại tự tay dập tắt đi.
Con người sao có thể vô tình như thế, tự mình nhận hết tình yêu của một cô gái từ khi cô ấy còn là một thiếu nữ cho đến khi trở thành một người phụ nữ trưởng thành”
Lục Trầm nhìn khuôn mặt không cảm xúc của Thẩm Quân Hoa, góc nghiêng của cô ấy xinh đẹp nhưng lạnh lếo, cô ấy mãi mãi không bao giờ quên được, ngày cô ấy và Lương Tiểu Ý ở trên vòng quay mặt trời, Lương Tiểu Ý đã tuyệt vọng nhưng lại hạnh phúc như thế nào.
Tình yêu phải sâu đậm đến mức nào, mới có thể khiến một cô gái vẫn hạnh phúc trong khi đã rất tuyệt vọng.
Nỗi đau ấy phải đau đớn đến mức nào, mới có thể khiến cô gái ngốc nghếch kia kiên quyết quay người rời đi như thế?
Nhưng chỉ cần Tô Lương Mặc giữa chừng nói một câu “Đừng đi”, nói một câu giữ cô lại, Thẩm Quân Hoa dám vỗ ngực khẳng định, cô ngốc một lòng một dạ kia, chắc chắn sẽ không kiên định rời đi như thế.
“Lục Trầm, anh là bạn của Tô Lương Mặc, lúc anh đứng ở góc độ của anh ấy suy nghĩ vấn đề, anh có thể công bằng hơn một chút với cô ngốc Lương Tiểu Ý kia không?” Thẩm Quân Hoa quay mặt sang nhìn về phía Lục Trâm đang lái xe: “Cô ấy đã làm tốt lắm rồi.
Lục Trầm, em dám khẳng định với anh, em không thể yêu anh như Lương Tiểu Ý yêu Tô Lương Mặc lúc trước đâu.
Thậm chí trên thế giới này rất nhiều cô gái khác không thể yêu một người sâu đậm dứt khoát như thế, không thể toàn tâm toàn ý hướng về một người như cô ấy đâu”
“Nếu như em là Lương Tiểu Ý… Không, em không bao giờ có thể trở thành Lương Tiểu Ý” Hai mắt Thẩm Quân Hoa đỏ lựng, giọng nói nghẹn ngào, rõ ràng cô ấy đang khóc: “Trên thế giới này không có một cô gái nào có thể trở thành Lương Tiểu Ý.
Vì thế, tất cả đều là do Tô Lương Mặc đáng chết”
Lục Trầm chau mày: “Em cay nghiệt quá rồi” Ý anh ta nói về câu Thẩm Quân Hoa vừa nói.
Nhưng Thẩm Quân Hoa chỉ cười nhẹ một tiếng: “Đàn ông các anh thật lạ lùng, con gái bọn em chỉ là lời nói sắc nhọn, anh đã cho rằng bọn em cay nghiệt.
Nhưng anh nhìn lúc Tô Lương Mặc phụ lòng Lương Tiểu Ý, những hành động của anh ấy có lúc nào giống như một con người không? Lục Trầm, anh nói thử xem, chỉ cần anh nói được một chuyện thôi, em sẽ rút lại lời em nói lúc nấy”
Lục Trầm thực sự không thể kể được bất kỳ hành động nào của Tô Lương Mặc phù hợp với yêu cầu của cô ấy.
“Nhưng năm năm nay, chính em cũng nhìn thấy, cậu ấy đã sống như thế nào…”
Thẩm Quân Hoa lại cười: “Đúng thế, đúng là năm năm nay anh ấy người không ra người, ma không ra ma.
Nhưng Lục Trầm, có câu nói thế này, gieo nhân nào gặt quả ấy.
Tại sao năm năm nay anh ấy sống cuộc sống người không ra người, ma không ra ma, em tin chắc chăn trong lòng anh hiểu rõ hơn ai hế lăm năm trước, em đã lờ đi sự bất an và lo lắng của Tiểu Bàn.
Vì thế lân này, em kiên quyết đứng về phía cô ấy, cho dù anh có là bạn trai em! Chỉ cần Tiểu Bàn kiên định, em kiên quyết ủng hộ cô ấy”
Lúc Lương Tiểu Ý tỉnh lại, cô nhìn thấy túi quần áo Lục Trầm mang đến.
Cô không thể chịu đựng được mùi mồ hôi trên người, nên cô cầm túi quần áo lên, đi vào nhà vệ sinh trong phòng bệnh tắm rửa.
Cô vừa thay xong bộ quần áo mới, cửa phòng bệnh đột nhiên vang lên tiếng mở cửa “ken két” khe khẽ.
Nhưng Lương Tiểu Ý không hề chú ý đến.
Thẩm Quân Hoa đứng ngoài cửa, vành mắt đỏ lựng.
Là cô! Là Tiểu Bàn!
Không cần Lương Tiểu Ý quay người lại, Thẩm Quân Hoa vô cùng chắc chắn, người đó chính là Lương Tiểu Ý!
“Tiểu Bàn…”
Một tiếng gọi từ phía sau truyền đến, Lương Tiểu Ý đang chải tóc bỗng giật mình! Chợt…
Khoảnh khắc cô quay đầu lại, nhìn thấy đôi mắt đỏ lựng của Thẩm Quân Hoa, hai mắt Lương Tiểu Ý cũng đỏ lựng!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...