Chương 555
Sau đó, giọng nói ở đầu dây bên kia không có bất kỳ cảm xúc qì.
câu trả lời từ miêng nói ra khiến người khác lanh thấu xương.
“Đó chỉ là hai đứa con riêng mà thôi.
Sau này, nhà họ Tô sẽ có một đứa chắt chính gốc” Lời này có nghĩa là, ông không hề thừa nhận hai đứa con của Lương Tiểu Ý là con cháu của nhà họ Tô.
Savvy cạn lời, ông già này vô tình thật đấy! Mặc dù muốn mỉa mai lại nhưng anh ta vẫn rất lý trí kìm nén sự tức giận trong lòng.
“Có điều con cháu của nhà Kluzt có chút thủ đoạn mới có thể có được số điện thoại của Tô Viên”
Ông già nói xong, tắt điện thoại.
Trong Tô Viên Ông Tô bỗng nhiên đứng dậy: “Lão Phùng, chuẩn bị một chút, đến Hạ Môn”
Quản gia Lão Phùng lo lắng nhìn ông Tô: “Ông à, ông muộn tự mình gặp cô Lương sao?” Ở trước mặt ông gà, chú Phùng không dám gọi Lương Tiểu Ý là phu nhân.
“Loại phụ nữ như vậy, tôi gặp nhiều rồi” Ông già cười lạnh: “Đừng cho rằng sinh con của cháu tôi thì có thể trở thành phu nhân Tô.
Đứa bé đó, tôi không thừa nhận” Ông ta không hiểu, loại phụ nữ này, những năm qua không ít lần quyến rũ đàn ông, theo điều tra của ông, cô có mối quan hệ không rõ ràng với nhiều người đàn ông, hơn nữa những người đó đều là những cậu chủ có thân phận.
Hôm nay người thừa kế gia tộc Kluzts còn nói giúp cô, loại phụ nữ ham hư vinh này, sao cháu ông lại ông nhìn ra chứ?
“Ông à, ông hãy suy nghĩ cho kỹ, những năm gần đây cậu chủ có chút xa cách với ông.
Nếu ông làm như vậy, cả đời này cậu chủ sẽ không làm hòa dịu quan hệ với ông đâu” Chú Phùng lo lắng khuyên nhủ.
“Tôi nuôi nó lớn, nó có hận tôi, thật sự có thể cắt đứt quan hệ với tôi sao?” Ông già hừ một tiếng, không cho là đúng, “Tóm lại, tôi tuyệt đối không cho phép cháu trai tôi giống bố nó, đắm chìm vào một người phụ nữ, lại còn là một người phụ nữ không sạch sẽ”
Đây là đâu?
Lương Tiểu Ý ôm trán, “A, đau chết mất”
Cô tỉnh dậy, mở đôi mắt đang lim dim, đập vào mặt là một nơi xa lạ… “Đây là đâu?”
“Tỉnh rồi?”
Một giọng nói êm tai bỗng vang lên, Lương Tiểu Ý nghe xong, da gà trên cánh tay nổi lên.
Cô quay đầu, “Là anh? Sao anh lại ở đây?” Cô không thể tin được, mở to mắt, đầu óc nhất thời tỉnh táo hơn rất nhiều, vội vàng ôm chặt chăn, đôi mắt long lanh nhìn khuôn mặt người đàn ông đầy cảnh giác: “Không đúng! Tại sao tôi lại ở đây?”
Tô Lương Mặc đứng lên, đi về phía cô.
Lương Tiểu Ý không nghĩ nhiều, cảm thấy người đàn ông đang lại gần, cảm giác bị đè nén khiến cô vô cùng không thoải mái, “Anh, anh đừng có lại đây, tôi cảnh cáo anh, nếu anh lại đây, tôi, tôi sẽ…”
Tô Lương Mặc nhìn vô hoảng hốt lo sợ, nhất thời cảm thấy thú vị.
Anh nở nụ cười xấu xa: “Em sẽ thế nào?”
Lương Tiểu Ý nhất thời bị câu nói này làm khựng lại… Cô sẽ thế nào?
Gọi người? Hiển nhiên gọi cũng như không.
Kiện anh khiếm nhã? Ơ ơ…
Nụ cười trên khóe môi Tô Lương Mặc ngày càng sâu thẳm: “Hử?” Giọng nói êm tai vang lên, có một sự quyến rũ khó diễn tả: “Em sẽ thế nào?” Anh từ từ bước về phía cô.
Làm sao đây làm sao đây?
Tình hình bây giờ là như thế nào?
Ai đó mau đến nói cho cô biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì\ “Anh đừng có lại đây; Bàn tay Tô Lương Mặc ôm chặt chăn trước ngực, có chút hoảng hốt người co rúm lại, một bàn tay khác bỗng sờ vào gì đó, ngay giây sau, Lương Tiểu Ý trừng mắt nhìn Tô Lương Mặc: “Anh đừng có lại đây, nếu còn lại đây tôi sẽ tức giận đó!” Trong tay có thêm một chiếc gối, định vứt về phía Tô Lương Mặc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...