Anh vào phòng ngủ đi, anh mệt như vậy ngủ bên ngoài sẽ ốm.
Em sẽ ngủ ngoài này.
- Đó là giường của em, anh sẽ ngủ bên ngoài.
- Anh phải nghe lời em.
- Em cứng đầu quá rồi đấy.
Hai bên cứ lời qua tiếng lại như vậy.
Không ai chịu nhường ai.
- Thôi, được rồi.
Chúng ta sẽ ngủ cùng nhau trên giường.
Anh hứa sẽ không làm gì em cả.
Đêm hôm đó, hai người nằm cạnh nhau nhưng không ai ngủ được.
Đã rất lâu rồi hai người mới được ở gần nhau đến như vậy.
Cả hai tình cảm dành cho nhau rất lớn nhưng đều mang trong mình một nổi sợ.
Hai người nằm quay lưng lại với nhau, Vỹ Nam rất muốn quay lại ôm lấy Tiểu Khuê nhưng anh sợ, sợ mình không thể làm chủ được bản thân.
Bầu không khí lúc này thật khó chịu.
Bất chợt, Tiểu Khuê quay người lại, nhìn thấy gương mặt anh đang ngủ.
Có lẽ cô không đủ mạnh mẽ để che dấu đi những thứ tình cảm mình dành cho anh.
Ngay lúc này đây cô cảm thấy mình thật yếu đuối.
Vỹ Nam nằm im như kiểu mình đã ngủ rất say.
Tiểu Khuê đưa tay sờ mặt rồi môi anh, cô hôn lên môi anh một nụ hôn.
Vỹ Nam tròn xoe đôi mắt nhìn cô, còn Tiểu Khuê mặt đỏ bừng lên vì ngại.
Cô lắp bắp : Em tưởng anh đã ngủ nên ....
Vỹ Nam đưa tay ôm lấy Tiểu Khuê thủ thỉ bên tai cô : " Nằm bên cạnh em như thế này, em nghĩ anh ngủ được sao".
Anh yêu em Tiểu Khuê à.
Em cho anh cơ hội được ở bên em nhé.!
Tiểu Khuê bẻn lẻn, nhỏ nhẹ.
Cô liền hôn anh thay cho câu trả lời của mình.
Hai người hôn nhau nồng cháy, sau ngần ấy thời gian xa cách có lẽ ngọn lửa tình yêu và dục vọng cháy rực trong con người của cả hai.
Hai người phối hợp với nhau thật ăn ý, vừa hôn nhau vừa khám phá cơ thể của nhau.
Sau một hồi vật lộn quần áo của cả hai bị lột sạch ra.
Vỹ Nam nói nhỏ bên tai của Tiểu Khuê : Anh tiếp tục nhé.! Anh vẩn còn .nhớ, lần trước say rượu đã nói lúc nào cô đồng ý thì mới làm chứ không bắt ép cô.
Tiểu Khuê đê mê, run rẩy, trả lời Vỹ Nam mặt cô đỏ bừng lên trông thật hấp dẫn.
Lần này cô đồng ý với anh, hai người yêu nhau đã rất nhiều năm nhưng luôn giữ khoảng cách nhất định.
Đây là lần đầu tiên của cô, tuy rằng Vỹ Nam đã cố gắng giúp cô thoải mái, thả lỏng cơ thể hơn với màn dạo đầu ướt áp.
Anh hôn lên khắp người cô không sót một chỗ nào, cô chỉ nằm yên một chỗ hưởng thụ.
Nhưng cả cơ thể cô run lên, bên dưới cô ướt nhẹp, đầu óc quay cuồng.
Vỹ Nam nhẹ nhàng đưa vào, cả hai người hoà quyện vào nhau.
Lúc đầu Tiểu Khuê khá đau, cô kêu nhẹ lên.
Nhưng một lúc sau, khi cơ thể đã bắt kịp nhịp điệu của nhau thì cô bắt đầu rên, tiếng rên của cô một lúc một to lên ...!Đêm khuya thanh vắng, căn nhà trở nên ồn ào hơn bởi tiếng rên của cả hai.
Chiếc giường rung lắc cực độ, giống như dư chấn của một trận động đất nhẹ.
Vỹ Nam thở hổn hển, nói nhẹ bên tai Tiểu Khuê : Cảm ơn em, Anh yêu em.
Em cũng yêu anh.
Vỹ Nam
Sau khi xong việc, cả hai ôm nhau, thủ thỉ bên tai nhau những lời mà đã dấu kín bấy lâu nay.
Cảm xúc của cả hai vẩn lâng lâng, hạnh phúc miên man.
Cứ như thế, cả hai ôm nhau ngủ trần truồng không cần phải mặc quần áo nữa.?
Sáng sớm hôm sau, Tiểu Khuê ngọ nguậy tỉnh dậy.
Mặt cô đỏ bừng khi nhìn thấy mình và anh không mặc quần áo.
Cô giả vờ nhắm mắt ngủ tiếp, sau khi thấy Vỹ Nam bắt đầu tỉnh.
Anh hôn lên môi cô, cô giả vờ tỉnh dậy.
Vỹ Nam quay người cô lại, anh hôn lên khắp người cô.
Cô cũng chẳng giữ anh lại, cứ thế hai người lại hoà quyện vào nhau.
Lần này Tiểu Khuê đã quen với nhịp điệu, cô phối hợp với anh nhuần nhuyễn như đã quen thuộc.
Cả hai người mệt nhoài sau mỗi hiệp, sức lực bị vắt kiệt.
Cả cơ thể mỏi nhừ ra.
- Em không dậy nổi nữa rồi.
- Anh cũng vậy, không còn tý sức lực nào nữa cả.
Thế là hai người ôm nhau ngủ không thèm ăn uống gì nữa cả.
Đến tầm gần trưa, điện thoại của Tiểu Khuê reo lên.
Đầu dây bên kia là Âu Dương : Hôm nay em không đi làm à Tiểu Khuê.? Cả Vỹ Nam cũng không thấy đi làm.
Chả lẽ tối qua hai người .....
Cô ấp úng trả lời : Hôm qua uống rượu nên đầu em hơi đau đầu, sáng nay em đã xin nghĩ rồi.
Còn anh Vỹ Nam thì em không biết ạ.
Nói xong cô cúp máy.
- Em cũng biết nói dối đó nhỉ.? Vỹ Nam vừa nói vừa cười.
- Chúng ta dậy kiếm gì ăn nào, anh đói bụng quá rồi.
Em có đói không.?.
Vỹ Nam hôm lên trán cô vừa hỏi.
- Người em mỏi nhừ rồi, em không dậy được nữa.
Tiểu Khuê nũng nịu.
- Thế em nằm nghỉ thêm một lát nữa, anh dậy chuẩn bị bữa sáng nhé.
Vỹ Nam dậy trước, anh tranh thủ đánh răng vệ sinh cá nhân sau đó check mail xem xét công việc.
Vỹ Nam chưa bao giờ vào bếp, đây là lần đầu tiên anh xuống bếp làm đồ ăn.
Tiểu Khuê thức dậy nhìn thấy hình ảnh Vỹ Nam đang mặc tạp dề nấu ăn sáng cho cô thật đẹp.
Cô chợt nở một nụ cười thật hạnh phúc..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...