Ngược Sáng
Em tỉnh rồi sao.
Có bị đau ở đâu nữa không?
- Em không sao, em khát nước ...
Đây em uống đi, uống rồi nghỉ ngơi.
Xử lí xong công việc anh vào thăm em nhé.
Vỹ Nam sải bước tới công ty.
Anh ra lệnh cho Âu Dương kiểm tra lại camera an ninh.
- Sao rồi...!Vỹ Nam quát lớn.
Âu Dương nhìn thấy sự tức giận của Vỹ Nam.
- Giám đốc, chúng tôi đang điều tra, hiện tại chưa có manh mối gì thêm.
Đại Yến lâu nay vẩn không phục Tiểu Khuê, lần trước cô hành động có phần nóng vội nên bấy lâu nay cô nằm im để chờ cơ hội.
Kế hoạch lần này cô đã lên tỉ mĩ, khiến mọi người sẽ khó truy cứu ra ai đã làm.
Nằm viện hai ngày, Tiểu Khuê được xuất viện.
Vỹ Nam đến sớm đưa cô đi làm thủ tục và đưa cô về nhà.
- Em muốn đi dạo Tiểu Khuê nũng nịu Vỹ Nam.
- Em muốn đi đâu ...!Đi đến bờ đê nhé.
Em rất thích đến đó.
Xe chầm chầm chạy ...Lâu lắm rồi cô mới thấy nhẹ nhõm như thế này..
- Em đang nghĩ gì thế? Vỹ Nam gặng hỏi?
- Em đang tận hưởng không khí trong lành thôi.
Anh vừa lái xe, vừa nắm lấy tay cô.Nào ngồi xuống đây, dựa vào vai anh này.
Gió khá lớn, anh cởi áo ra khoác lên người cô.
Nắm lấy tay nhau, cả hai im lặng không nói gì .
- Tiểu Khuê lên tiếng, muộn rồi chúng ta về đi.
- Anh cõng em nhé.
Chưa dứt lời cô đã nhảy lên lưng anh.
- Dạo này em ăn gì mà nặng thế.?
- Anh dám chê em sao? Cả hai cùng cười ....
Câu chuyện Tiểu Khuê bị hại vẩn chưa tìm được thêm manh mối gì?.Hằng ngày , anh vẩn đến đón cô đi làm và đợi cô tan làm rồi về...Một buổi tối, Tại nhà Vỹ Nam.
Ông của Vỹ Nam lại đề xuất đến chuyện kết hôn của Vỹ Nam và Nhã Đan.
Anh vẩn kiên quyết phản đối chuyện này.
Lần này anh kiên quyết hơn!
- Con sẽ không kết hôn với Nhã Đan
- Con không có quyền từ chối.
Ta đã nói chuyện với Ông Bà và bố mẹ của Nhã Đan.
Đợi con bé trở về sẽ nhanh chóng tổ chức hôn lễ.
Điện thoại của Vỹ Nam vang lên
- Giám đốc, tôi đã tìm thấy một thông tin quan trọng.
Giọng Âu Dương vang lên trong điện thoại.
- Được, tôi đến ngay.
Chiếc xe lao như bay đi trên đường.
Dừng xe bên đường, Vỹ Nam sải bước tiến vào phòng Âu Dương.
- Có chuyện gì?
Đây anh xem, cánh cửa đã bị một người mở từ từ chiếc ốc này ra.
Ngày ngày khi Tiểu Khuê mở cửa ra chiếc ốc sẽ tự động nới lỏng và đến hôm cửa bị đóng chặt là do nó đã tuột ra nên hôm đó chúng ta không thể mở chiếc cửa ra được.
- Ai đã làm ....
Chúng tôi đã tua camera lại cả tháng thì đúng là có người đã làm...
- Là ai.??
- Là Đại Yến, cô ấy đã rất cẩn thận và làm việc không để lại một chút dấu vết nào.
-Bây giờ anh muốn xử lí cô ấy như thế nào?
- Đuổi việc cô ta đi.
Tôi không muốn cửa hàng chúng ta có những người như vậy.
- Nói xong, anh lái xe tới nhà cô.
Ra ngoài gặp anh, anh đang ngoài cửa.
- Có chuyện gì sao, khuya rồi anh còn muốn gặp em
-Không, đã tìm được người làm em bị thương.
- Đại Yến, Là cô ấy sao...
Đi dạo với anh một lát nào.....
- Mặc áo vào, sao em mặc ít áo vậy..
- Em vào nhà đi, anh về đây
[......]
Đang làm việc, chuông điện thoại của Vỹ Nam reo lên
- Mẹ, có chuyện gì ạ??
- Ông con bị ngất phải vào viện cấp cứu...
- Bệnh viện nào ạ, con vào ngay....
Mặc áo vào, vơ điện thoại và chìa khoá trên bàn.
Anh vội vàng lái xe đến thẳng bệnh viện.
- Mẹ, ông sao rồi
- Đang đợi bác sĩ.
- Mẹ ngồi xuống
- Bác sĩ đi ra, hai mẹ con vội đứng dậy
- Bác sĩ ông cháu thế nào rồi ạ...
" Ông ấy khá yếu, phải chuẩn bị làm phẩu thuật ..." Bây giờ hai người có thể vào thăm ông ấy.
- Bố ....
- Ông ....
- Vỹ Nam, ước nguyện cuối cùng của ông là muốn con kết hôn với Nhã Đan
- Cháu ...!cháu ....
Mẹ anh cắt lời.
Được rồi, bố nghỉ ngơi đã.Anh bước ra khỏi phòng, thở dài...Mẹ anh theo sau.
- Vỹ Nam con hãy làm theo lời ông dặn
- Con không thể kết hôn với Nhã Đan.
"Người con yêu là Tiểu Khuê"
- Mẹ không biết nhưng con và Tiểu Khuê quá khác biệt nhau.
E rằng ông bà và bố con sẽ không đồng ý đâu.
- Tuần sau Nhã Đan về nước.
Con cứ chuẩn bị tinh thần đi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...