Ngược Hóa Đau Thương


Lát sau Y Lan đem cơm đến,hôm nay cô đã quen đường rồi cho nên sẽ không bị lạc nữa.

.

" Cô là ai sao lại đến đây.

.

"
"À tôi là người giúp việc, tôi đem cơm đến cho Chu tổng"
"Ừm ,vậy cô vào đi"
Hồ Chí cảm thấy có chút bất thường,sếp mình thường hay ăn cơm ở công ty mà sao bây giờ lại thích ăn cơm nhà thế nhỉ.

Và cô gái này cũng có chút quen bắt nữa ,hình như là cô gái nằm trên ghế sofa của đêm qua đây mà ,vậy tại sao lại nhận mình là người giúp việc chứ ,cái vấn đề này đúng thật là khó hiểu mà.

Ý Lan gõ cửa rồi đi vào bên trong văn phòng,đối diện với cô đó chính là Chu Hạo Thiên đang ngồi ở ghế làm việc,phong thái rất là ra dáng tổng tài và một người đàn ông quyền lực !
" Hạo Thiên ,cơm trưa của anh.

"
"Ừm "
" Vậy em để ở đây trước,lát nữa anh nhớ ăn!
'_ Ý Lan nói xong thì đặt cà mên cơm xuống bàn.

"Ừ"
"Em về trước,tạm biệt"
Khi mà Ý Lan rời khỏi văn phòng thì anh mới ngẩng đầu lên rồi đi lại ghế sofa ngồi xuống ăn cơm.

.

Ở bên ngoài,Ý Lan vừa đi ra khỏi thang máy thì đã bắt gặp Đình Đình.

Cái này phải nói là trùng hợp thật đấy ,cô không nghĩ là sẽ gạp cô ấy ở đây.

.

" Tôn Y Lan cô đến đây làm gì"
" Tôi đến đưa cơm cho anh ấy.

"
"Chỉ vậy thôi sao.

"
" Đêm qua hai người đã làm những gì"
Tăng Đình Đình hỏi liên tục, hỏi một cách dồn dập nhưng cô cũng chẳng muốn trả lời.

.


" Cô muốn biết thì đi hỏi anh ấy đi , bây giờ tôi rất bận.

.

"
Sau đó thì Y Lan cũng nhanh chân rời khỏi khiến cho cô ta tức điên lên ,có muốn biết thì đi hỏi vị hôn thê của mình đi ,sao cô ta cứ thích hỏi cô vậy chứ.

Hạo Thiên đang ăn cơm thì có người xông cửa vào,sau đó thì anh liền buông đũa xuống rồi quay lại nhìn về phía cửa.

"Tăng Đình Đình.

.

"
" Hạo Thiên ,sau anh lại ăn cơm của cô ta ,anh đã quên những gì mà gia đình của Tôn Ý Lan đã làm với anh rồi sao.

.

"
" Còn nữa sao anh lại hủy hợp đồng với ba em.

.

"
"Đáng lẽ đêm qua cô đã biết lý do rồi chứ, tôi không thích ai tính kế với mình cả mặc dù đó là người quen.

.

"
"Em không có làm,anh phải tin em chứ.

.

"
"Nhưng rượu và thức ăn của tôi là do cô lấy mà! "
"Không có.

.

".

" Thôi được vậy em thừa nhận vậy ,mọi thứ là do em làm hết nhưng mà cũng chỉ vì em quá yêu anh mà thôi.

Sáu năm qua lúc nào em cũng ở bên cạnh của anh ,chúng ta cũng sắp cưới nhau rồi cho nên xảy ra quan hệ cũng là chuyện bình thường mà.

.

"
" Ai nói là tôi sẽ cưới cô.

.

"
" Nhưng mà chúng ta đã có hôn ước với nhau rồi,em là vị hôn thê của anh mà.

.

"
" Tôi nói không cưới là không cưới "
" Anh còn yêu cô ta có đúng không"
" Chuyện tôi yêu ai cũng không quan trọng nữa rồi,sau này cô cũng đừng đến đây nữa.

Dự án hai nhà chúng ta sẽ kết thúc tại đây và sau này cũng sẽ không còn một cái dự án nào nữa.

.

"
" Tôi lã đang nể mặt hai nhà cho nên mới chừa cho cô 1 con đường sống ,chứ nếu như là người khác thủ giờ này cô đã vô bệnh viện nằm rồi "
" Hạo Thiên anh không thể đối xử với em như vậy được,em rất yêu anh mà ,em không chấp nhận cái sự thật này đâu.

Tôn Ý Lan cô ta có cái gì hơn em mà anh cứ đâm đầu yêu cô ta chứ ,.

.

"
"Cô ta học hành không đàng hoàng,đã vậy còn hư thân mất nết.

Không biết là đã bị mấy thằng đàn ông đè rồi,anh sao cứ yêu cô ta mù quán như thế chứ.

.

"

"Tăng Đình Đình cô thôi đi ,đây là chuyện riêng của tôi.

Từ trước đến giờ tôi chỉ xem cô là đứa em gái mà thôi, chỉ có cô và Tăng Đạo là thúc đẩy mối quan hệ này thôi.

Với lại ba của cô cũng chỉ muốn củng cố địa vị của chính mình mà thôi "
" Không, không.

.

em không muốn làm em gái của anh đâu ,em muốn làm vợ của anh mà.

.

".

"Tôi không có thích cô, tôi không giống như những thằng đàn ông khác mà chỉ mê gái đẹp và lên giường.

Đối với tôi thứ gì đã không thích thì cho dù có làm cách nào cũng bằng không mà thôi "
" Chu Hạo Thiên em yêu anh hơn 6 năm rồi,em cũng đâu có thua kém gì Tôn Ý Lan đâu ,tại sao anh lại không chọn em chứ.

.

"
"Hức.

hức.

.

huhu.

huhu.

"
Sau đó thì cô ta liền quơ tay đạp đổ thức ăn xuống đất ,đồ ăn bây giờ đổ đầy dưới sàn nhà trông nó rất là khó coi.

"Cô lại lên cơn có đúng không"
"Đúng vậy ,em đang phát điên vì anh đấy ,anh thật sự nhẫn tâm như vậy sao! "
"Ừm, tôi rất nhẫn tâm cho nên cô đừng bận tâm đến một người như tôi nữa! "
" Hừ ,anh rất là nhẫn tâm nhưng mà em thật sự đã yêu anh rồi.

Lúc nãy em vừa gặp cô ta ở ngoài thang máy ,cô ta còn nói là.

.

"
"Nói cái gì"
" Ha.

đúng là anh vẫn quan tâm đến nó.

.

"
" Em hỏi anh và cô ta có quan hệ chưa thì cô ta bảo em đi hỏi anh ,cô ta trả lời em như thế đấy.

Đã vậy còn muốn đánh em nữa chứ ,em là bạn của cô ấy ,em chỉ muốn hỏi han quan tâm mà thôi vậy mà cô ấy lại muốn ra tay đánh em ,anh thấy Tôn Ý Lan tốt lành ở chỗ nào hả.

.


"
"Lúc trước cô ấy rất tốt.

.

"
" Vậy còn bây giờ "
" Bây giờ cô ấy vẫn như vậy.

.

"
"Tăng Đình Đình tôi đã trả lời những thắc mắc của cô rồi,vậy nên bây giờ cô hãy về nhà đi.

.

"
" Hồ Chí.

.

Hồ Chí đâu.

.

"
Hạo Thiên hét lớn lên ,Hồ Chí ở bên ngoài cũng nhanh chân chạy vào xem rốt cuộc là có chuyện gì.

.

" Lôi cô ta ra ngoài đi ,sẵn nói với bảo vệ là sau này đừng cho nhà họ Tăng bước chân vào đây nữa.

.

"
"Dạ được "
" Ừ sẵn lát nữa nói nhân viên lao công vào đây dọn dẹp "
" Vâng sếp.

.

"
Sau đó thì Hồ Chí liền lôi Đình Đình ra ngoài, cô ta cứ khóc rồi la hét không ngừng,bây giờ nhìn vào giống như là một kẻ điên vậy.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận