Ngược Đãi Thành Yêu
Nhìn rất xa như lại rất gần, như mà khoảng cách, làm cho người ta lo lắng a...
Hạ Nhiêu như căn bản không có nghe được những lời nói của Mạch Tuyết vẫn cho là binh thường và tiếp tục đi về phía trước,, đi đến gian phòng thứ ba
Bên tay trái gian phòng, hình ảnh lại làm cho cô nhíu mày.
Chỉ thấy một cô gái cả người không mặc quần áo, đôi tay kia sờ soạn chính mình để tìm kiếm cảm giác khoái lạc, trên mặt cô ta lộ gõ sự ham muốn và thoả mãn
bên cạnh người nam nhân chỉ đạo cho cô ấy phải làm gì,…
đôi tay cô ta chậm gãy vuốt ve cặp vú đầy dụ hoặc trên khuôn mặt cô ta có phần hơi ửng đỏ cho ta có cảm giác một cổ dụ hoặc và hơi thở mị tình…
kế đó tay cô ấy chuyển từ đầu núi đôi chậm gãy xuống vùng bụng phẳng lỳ và từ từ xuống vang tam giác mặt của chính mình, bất đầu quanh quẩn vuốt ve mơn chớn nó
Hạ nhiêu nhìn thấy cảnh xuân cơ thể không có bài xích nó, mà làm cho cơ thể không tự giác mà nóng lên, cô không thể không thừa nhận nhìn thấy cảnh xuân ấy thật làm cho người ta nóng mắt cô là con gái còn vậy huống chi là con trai, có khi con trai xem nhất định bộ phận sinh dục không tự giác mà hướng lên rồi
cô ấy nhìn về phía người bên cạnh, mạnh tuyết trên mặt vẫn không biểu hiện điều gì miệng vẫn cười như không cười lộ ra vẻ biến thái giống như những chuyện phía trước thuỷ chung không liên quan đến mình
Mạch Tuyết bất gặp anh mắt cô nhìn về phía anh ta, vươn cánh tay đem hạ nhiêu toàn bộ ôm vào lòng, dáng người mạnh tuyết cùng nữ nhân rất giống nhau, rất con đối cao 1m7 không cao lắm nếu so với những đứa con trai khác, như so với hạ nhiêu thì cao hơn một chi đầu cô chỉ cao 1m6, như đủ để ức hiếp cô
“Sao vậy? Bảo bối xúc động?” Mạch Tuyết bên tay cô nói ám muội,miệng lập tức phát ra tiếng cười ha … ha: “ cô phải ngoan ngoãn biết không bảo bối “
Nhìn xem, đây là cái cô phải học ở đây như cô phải nhớ rằng, phải biết nhiều thứ nam nhân mới hứng thứ và thoả mãn.”
Hạ Nhiêu miễn cưỡng như trong lòng cô vẫn một cổ clán ghét, muốn nàng lấy lòng nam nhân quả nhiên điều đó thật sự rất khó khăn, thà giết nàng còn hơn
Nhưng lúc nàt cô không thể nói cáo gì!
khan mặt không biểu hiện gì cả, chỉ đẩy Mạnh Tuyết ra và tiếp tục đi về phía trước
“Bảo bối, bên tay phải gian phòng không có gì xem đâu.” Mạch Tuyết nhìn về phía Hạ Nhiêu nhắc nhở cô nói.
Đáy mắt hiện lên ý cười, thật muốn bất cô lan gường và cuồng bạo cô, không thể nhiện được nữa
Bất qui câu nói trên không thể lừa được cô, như muốn cô xem phòng bên tay trái để cho cô học cánh cơ bản, và nắm vững được cáo bộ phận nhạy cảm
Hạ Nhiêu nghe thế, xoay người hướng về phía trước đi vei bước, thẳng đến trong phòng nhìn thấy rõ ràng cảnh tưởng phía trong mới đứng lại
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...