‘Hắn ư?’ Lý Huyền Băng và Lý Huyền Tuyết đều cả kinh nhìn hắn không nghĩ là hắn cũng biết trồng hoa.
‘Thật ra có rất nhiều người đều yêu hoa, biết trồng hoa, có một số việc các người không thể nhìn mặt bề ngoài mà bị mê hoặc.’ Hoàng Thượng nhìn Lý Huyền Băng tin hắn nghe đích lời này sẽ hiểu thâm ý.
Lý Huyền Băng trầm tư một chút, có lẽ thực sự là hắn muốn tạo ra bề ngoài một vỏ bọc ngụy trang nên gật đầu nói: ‘Hoàng Thượng thần hiểu rồi.’
Lý Huyền Tuyết nghi hoặc nhìn hoàng huynh, người hiểu được cái gì đây? Bọn họ đang nói về cái gì?
Tư Mã Tuấn Dật có chút bất mãn nhìn Hoàng Thượng, hắn trốn còn không kịp hoàn toàn không nghĩ tới việc cưới công chúa Hoàng Thượng lại ở đây một lần nữa tác hợp thực ra là ý tứ gì?
Đối với bất mãn của hắn Hoàng Thượng đương nhiên không phát hiện mà đang tiếp tục cùng Lý Huyền Băng đi về phía trước nói chuyện phiếm .
Từ hoàng cung ra Tư Mã Tuấn Dật đi đến cửa cung liền quay lại: ‘Cáo từ.’ Sau đó nhanh chóng rời đi, hắn không muốn ở đây nhìn thấy nàng, cũng không muốn liên quan gì với nàng.
‘Hoàng huynh người tìm được Hàn Ngữ Phong chưa? Vì sao nàng không cùng huynh trở về?’ Lý Huyền Tuyết cố ý chuyển đề tài sợ hắn trách móc mình vì ngày hôm qua nàng đã không nghe lời.
‘Không có, lúc ta tới nàng đã rời đi, là bị người khác mang đi không biết còn có thể gặp lại nàng hay không?’ Đôi mắt Lý Huyền Băng hiện lên một tia đau thương, hắn vẫn chậm một bước.
‘Không cần lo lắng, muội tin nhất định các người còn có thể gặp lại.’ Lý Huyền Tuyết an ủi hắn, đến nàng còn chưa từng từng thấy hoàng huynh đau lòng vì mình, nữ nhân kia làm hao tổn tinh thần hoàng huynh thật sự không giồng nữ tử bình thường.
‘Đi thôi về biệt viện trước, ta sẽ từ từ hỏi thăm tin tức của nàng.’ Lý Huyền Băng vẫn chưa hỏi chuyện nàng muốn chọn Tư Mã Tuấn Dật mà Hoàng Thượng cũng nói đối với người yêu hoa nên để mọi chuyện tuân theo tự nhiên.
‘Vâng.’ Lý Huyền Tuyết nhỏ nhẹ nói, hoàng huynh không giống như đang giận nàng, như vậy nàng có thể tiếp cận hắn, kẻ thù của nàng.
Sáng sớm hôm sau Lý Huyền Băng mới ra ngoài đi hỏi thăm tin tức Hàn Ngữ Phong, trong lúc đó Lý Huyền Tuyết xuất hiện ở cửa vương phủ Tư Mã Tuấn Dật.
‘Vương gia! Vương gia! công chúa đến.’ Quản gia chạy một mạch tiến vào bẩm báo.
‘Nàng đến đây.’ Tư Mã Tuấn Dật trăm nghìn lần cũng không ngờ nàng mới sáng sớm đã xuất hiện trong vương phủ nhưng cũng đành dặn dò nói: Gọi Xảo Lan, Lục Điệp, Tiếu Liễu.. Các nàng cùng đi với bổn vương, sau đó để công chúa tiến vào.
‘Dạ! Vương gia.’ Quản gia tuy không rõ Vương gia làm như vậy có dụng ý gì nhưng không dám cãi lời? Tuân mệnh đi ra.
Lý Huyền Tuyết đợi nửa ngày ở cửa cuối cùng quản gia cũng đi ra: ‘Công chúa, Vương gia nhà ta mời.’ Nói xong dẫn đường phía trước.
Lý Huyền Tuyết còn chưa đi vào đại sảnh đã nghe thấy âm thanh truyền ra từ bên trong..
‘Vương gia ăn cái này đi?’
‘Vương gia thiếp thật là không tốt?’
Đi vào bên trong ngay lập tức thấy Tư Mã Tuấn Dật ngồi ở bàn tròn có bốn năm nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp, quyến rũ vây quanh bên người. Có người ngồi trên đùi hắn, bá cổ hắn, rất tình tứ.
Thấy nàng đi vào Tư Mã Tuấn Dật vẫn chưa đứng dậy chỉ có vẻ mặt cười gian nói: ‘Không biết sớm như vậy công chúa đã tới, tìm ta có gì sai bảo sao?’ Nói xong còn dùng tay ôm chặt một nữ tử bên cạnh.
‘Vương gia, đừng có phá mà.’ Vẻ mặt nữ tử cười duyên dáng nhưng không có chút ngượng ngùng nào thật giống như là đã thành thói quen.
‘Hóa ra vị này chính là công chúa nha, không phải về sau cũng sẽ là tỷ muội chúng ta sao’. Không chờ nàng trả lời người nữ tử nhìn nàng giành nói trước.
‘Đúng nha, chúng ta và công chúa cùng nhau hầu hạ Vương gia, đây là vinh hạnh nha.’ Mấy nữ tử khác phụ hoạ theo.
Tư Mã Tuấn Dật ngồi ở chỗ đó nhìn phản ứng của nàng. Rất hi vọng nàng thẹn quá thành hóa giận xoay người rời đi.
Ngoài dự kiến của mọi người Lý Huyền Tuyết cũng không có hờn giận gì nàng không phải ngốc, nàng thấy hắn cố ý dùng chiêu này với nàng, hoàng huynh dùng chiêu này nhiều lắm, mỗi một lần gặp nữ nhân không vừa ý đều là làm như vậy nhìn bọn họ một hồi nháy ánh mắt nói: ‘Vậy tốt quá, các vị tỷ tỷ nhớ chiếu cố ta.’ Trong lòng thầm nói Tư Mã Tuấn Dật ta sẽ không buông tha ngươi, ngươi không muốn lấy ta, ta sẽ càng đuổi theo ngươi.
Một câu thiếu chút nữa làm cho Tư Mã Tuấn Dật hộc máu các nữ nhân bên người lại càng ngạc nhiên công chúa này là không hiểu hay vẫn là quá ngây thơ không nghe ra châm chọc trong lời nói của các nàng.
Công chúa, Vương gia cũng không phải dễ hầu hạ nha. Một nữ tử áo xanh cố ý nói thêm.
Không sao không phải có các tỷ tỷ nữa sao? Nếu không các ngươi chỉ dạy ta. Vẻ mặt Lí Huyền Tuyết rất hồn nhiên, nàng lớn lên ở hoàng cung chiêu này của nữ nhân nàng không phải chưa từng xem qua.
‘Vậy tỷ tỷ nên dạy bảo ngươi như thế nào? Hơn nữa, mấy chuyện này có muốn cũng không thể truyền.’ Vẻ mặt nữ tử áo xanh rất khó xử nhìn nàng nói.
Khóe môi Lý Huyền Tuyết cười cười: ‘Vậy lần sau tỷ tỷ phải bảo ta trước một tiếng, ta đi xem, ta sẽ không nói lời nào.’
‘Xì.’ Mấy nữ tử bên cạnh đều cười ra tiếng nhìn nàng, nàng ta chắc cố ý phải không?
‘Ngươi rất muốn học cách hầu hạ ta sao?’ Tư Mã Tuấn Dật đẩy nữ tử bên người ra vuốt ve bụng nàng.
‘Không phải ta muốn học hầu hạ ngươi luôn, không bằng ngươi hầu hạ ta đi như vậy có thể dễ dàng học theo.’ Lý Huyền Tuyết lắc lắc đầu, vẻ mặt thật tình đề nghị, nàng cũng không phải dễ bắt nạt nha.
Nữ nhân bên cạnh không thể tin được nhìn nàng trong lòng có chút hâm mộ, đúng là thận phận công chúa cao quý có thể cùng Vương gia nói chuyện kiểu đó, các nàng to gan đến mấy cũng không dám.
‘Tốt, ta đây lập tức đưa ngươi trở về phòng.’ Tư Mã Tuấn Dật nói xong lập tức ôm lấy nàng xem nàng còn giả vờ tới khi nào?
‘Ừ.’ Lý Huyền Tuyết vẫn không phản kháng, chỗ này không phải thanh lâu, nàng lại là công chúa, hắn hiểu rất rõ ràng thân phận của hắn và nàng, nàng cũng không tin hắn dám đối xử với nàng như thế? Huống hồ hắn hoàn toàn không muốn cưới nàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...