_Mẹ ơi, hôm nay con tự đi học nhé? - Ánh Nhi cười tươi xinh đẹp nói
_Sao không để mẹ đưa đi cho nhanh? - Mẹ nuôi Ánh Nhi hỏi vọng lại
_Hôm nay con muốn đi mang mua đô, thôi con đi nha, bye bye Mom - Ánh Nhi vội vội vàng vàng nhanh chóng chạy đi, làm mẹ nuôi Ánh Nhi chưa kịp nói gì
_Ghét ghét ghét, không thích đến trường chút nào, sẽ lại gặp bản mặt đó cho coi - Ánh Nhi nhảy tưng tưng giữa đường nói
_Nên làm gì đây, hjx hjx, không thích gặp Minh tí nào, chẳng khác nào mình như hám trai ấy, không thích đâu - Ánh Nhi bặm bặm môi lại
_Chết cha, trễ giờ - Ánh Nhi nhìn đồng hồ hoảng chạy nhanh đến trường, ban đầu chính là Ánh Nhi muốn đi bộ để đến lâu tí tí, mẹ chở bằng xe thì sẽ rất nhanh
_May quá, vẫn còn xếp hàng chưa lên lớp - Ánh Nhi cười cười rồi nhanh chóng vào hàng, do đi trễ nên đứng cuối hàng...cũng đụng ngay bản mặt Minh
_Em đi trễ à? Không gương mẫu gì hết nha - Minh cười dịu dàng khẽ trêu đùa nói
_Anh...anh...em... - Ánh Nhi ngượng hết biết, cuối mặt xuống thấp nhất có thể luôn
_Anh anh em em? - Quốc Toàn (một người là chuyện gia nhièu chuyện và là người hay lấy khuyết điểm người khác ra chọc nhất, cũng là mập nhát lớp, cỡ 80 mấy kí)
_Á đâu có đâu, chỉ...chỉ là anh em thôi à, do tui nhỏ tháng hơn ổng - Ánh Nhi vội vàng giải thích
_Hihi - Minh chỉ đứng cừoi mà chẳng thèm giải thích
_Hai người ghê nha - Vy vào châm chọc
_Không có gì mà - Ánh Nhi xấu hổ chạy vội lên lớp mà chẳng thèm xếp hàng
~~Trên lớp
~~_Anh anh em em kìa, chậc chậc, ghê gớm ghê gớm - Vy cứ chọc Ánh Nhi từ đầu giờ đến giờ
_Không có mà, anh giải thích coi - Ánh Nhi giận dỗi nói
_Thôi anh đi làm bài - Minh nhún vai cười chút rồi ngồi xuống vờ mở tập vở, xem như không liên quan đến mình
_Này... anh... - Ánh Nhi ức sôi máu
_Haha - Vy lại trêu chọc
~~Đến giờ học nhạc
~~_Các em vào chỗ - Cô nhạc là cô chủ nhiệm, nên cả lớp cũng yên tâm không ít, chỗ ngồi vẫn như ở lớp bình thường
_Minh đang làm gì nhỉ? - Bỗng nhiên không biết sao Ánh Nhi lại tò mò muốn nhìn sang bên Minh
_Sao yên lặng thế ta? mọi hôm thấy náo lắm mà...cũng không nhìn lại mình...chắc chỉ do mình đa tình - Ánh Nhi khẽ nghĩ trong đầu, có chút nào đó gọi là hụt hẫn, mắt cũng trùng xuống, không còn tâm trạng mà hát, nhưng bên phía kia kia, cũng có một ánh mắt len lén nhìn sang, chỉ là...chưa biết mục tiêu ở nơi nào
_Nên làm gì đây... - Ánh Nhi lo lắng nghĩ, nãy giờ cứ thấy mặt Minh một cục, không biết sao tâm tình lại lo lắng không thôi
_Này... - Ánh Nhi không biết làm sao mà kêu Minh lại hỏi chuyện, bối rối khiến cô từ hỏi thăm thành chuyển qua để tay lên cổ Minh từ phía sau, hành động có vẻ muốn bóp cổ Minh, Minh không biết sao cũng không nói không rằng mà đi nhanh hơn, đi môt mạch vào lớp mà chẳng buồn quay lại nhìn Ánh Nhi
~~Khi về lớp, bắt đầu tiết Địa Lý
_Mình cũng có thích Minh sao? - Ánh Nhi bối rối suy nghĩ
_Mình nhất định có...ít nhất là làm thử một lần... - Ánh Nhi lo lắng hẳn ra, sau đó thì lấy tự tin, nhìn thẳng sang qua bên Minh
_... - Ánh Nhi dùng động tác biểu thị chữ em yêu anh, nhưng không biết Minh hiểu không, thấy bên lớp nhạc Minh buồn buồn, cô sợ lúc đầu cô đã làm thái quá, khiến Minh tưởng rằng cô không yêu anh ấy, Ánh Nhi cùng ngón trỏ tay chỉ vào mình, sau đó để hai tay ghép thành hình trái tim, rồi dùng một ngón chỉ về hướng Minh
_Sao..? - Minh không biết sao cứ ngớ nga ngớ ngần, khiến Nhi càng rối hơn
_Này em kia, tập trung vào - Cô địa thấy Nhi cứ khoa tay múa chân thì nhắc nhở
_Dạ... - Ánh Nhi xấu hổ quay mặt lại, chỉ thấy Minh cười rồi gật đầu một cái, không biết nói sao
Đến tối
~~_Này, chuyện em nói ở lớp, à không, hành động em làm ở lớp, là thật đúng không? - Ánh nhi vừa online đã thấy tin nhắn của Minh
_....Uhm.... - Ánh Nhi không biết nên làm gì đành viết một chữ này
_Làm bạn gái anh nhé? - Minh đột nhiên nhắn lại một câu
_Hả? không phải anh có bạn gái rồi à? - Ánh Nhi hết hồn, cô vốn đã chuẩn bị tâm lý bị từ chối
_Chia tay lâu rồi, do em không biết thôi - Minh nhanh chóng rep lại
_Nhưng... - Ánh Nhi lo lắng không biết nói gì
_Không tin thì em vào nick anh đưa lúc trước, hỏi thử xem - Minh nhắn lại, như sợ sẽ có gì khác
_Được...em đồng ý - Ánh Nhi ngượng chín mặt nói
_Vậy nhé, không được chối đâu đấy - Minh nhắn lại kèm theo với cái mặt cười
_Ừm - Nhi nhắn lại nhưng gương mặt đã vui lên rất nhiều
_Mai đi học thể dục đúng chứ? - Minh nhắn qua hỏi
_Uhm, em có ghi trên báo bài cơ mà - Ánh Nhi bó tay nói
_À chỉ hỏi cho chắc - Minh cười rồi nhắn kèm theo với mặt cười hình trái tim
_Hi - Nhi cũng khồn biết nói gì
~~Lát sau, Nhi off Zing
~~_Alo? - Đang định đi ngủ thì có điện thoại gọi đến
_Nhi hả? - Nam hỏi
_Nam hả? có chuyện gì sao? - Ánh Nhi hỏi lại
_Anh định hỏi em ngủ chưa thôi, muốn nói chuyện chút - Nam cười trong điện thoại nói
_Hi, em đang rất rất vui luôn a~ vì em đã có tình yêu to bự của mình rồi - Ánh Nhi nói mà không che được nỗi hạnh phúc
_Là sao? Em quen ai à? - Nam hỏi, giọng có chút khó chịu
_Vâng, bạn chung lớp em, hihi, bên người đó, tim em đập mạnh ơi là mạnh luôn, mỗi lần đứng gần mồ hôi cứ ra tùm lum luôn, người nóng lên rất nhiều nha, mỗi lần người đó vui em cũng vui, người đó buồn tự nhiên em cũng buồn theo luôn, nên em không muốn đánh mất anh ấy, đột nhiên em có cảm giác rất sợ, em sợ mình đang mơ, và em cũng không biết sao em miễn dịch với trai đẹp nhưng nhìn anh ấy là em đơ lại chỗ, cũng rất sợ sẽ mất anh ấy...em không biết cảm giác này là gì nữa, em chỉ muốn giữ lấy anh ấy, để sau này không hối hận - Ánh Nhi nói một hồi thật dài, nhắc đến Minh, không biết sao cô dù là trên trời dưới đất gì cũng nói được
_Ừ, em ngủ đi, bye - Nam tự dưng không biết sao cảm thấy càng nghe càng không yên tai, nhanh chóng nói nhanh rồi tạm biệt sau đó cúp máy
_Ơ...ngộ thế - Ánh Nhi bó tay nói
_Ngu thôi - Ánh Nhi cười hạnh phúc đắp mền vào ngủ...trong giấc mơ...cô thấy được nụ cười đó...nụ cười khiến trái tim cô chính là rung động không ngừng
~>Em từng sợ..sợ anh chính là như những gì em đọc được của chòm sao của anh, rất sợ...vì chòm sao của anh, là một đi không trở lại...và những đau đớn khi anh quay lưng đi, cũng chỉ duy nhất mình em nếm trải, cô đơn, thất vọng, đau đớn, hụt hẫn,... chỉ mỗi mình em hiểu được nó<
~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...