Người Tôi Yêu Là Em
Lợi dụng...! Rung động
-Các cậu gọi tôi ra đây làm gì. Ken nói
-Thủ lĩnh…chuyện đó là thật sao…cậu thích Hanna sao. Henry lâm le nói
-Cậu điên hay sao mà lại đi thích em gái của Rin. Jin nói
-Cậu uống lộn thuốc rồi phải không. Flora lạnh lùng nói
-Mấy cậu điên à…nghĩ sao mà tôi lại đi thích nó…chỉ là tôi muốn lợi dụng nhỏ đó thôi. Ken vừa hút thuốc vừa nói
-Lợi dụng??? Đồng thanh tập 1
-Đúng…tôi đang muốn xác nhận một chuyện
-Chuyện gì?
-Tôi muốn biết Hanna và Rin rốt cuộc có quan hệ gì. Ken nói một cách nham hiểm
-Ồk…thì ra là vậy. Đồng thanh tập 2
-Thôi…muộn rồi…để tôi đưa các cậu về. Ken nói
Ken đưa cả nhóm The Ken về nhà và cũng về nhà nghĩ ngơi (Hóa ra ken đang lợi dụng Hanna thật tội nghiệp cho Hanna, Nhưng chuyện vui vẫn còn ở phía sau)
*Sáng hôm sau
-Thưa bà chủ có cậu Ken đên kiếm cô chủ ạ…Bà quản gia nói
-Tìm cháu…để làm gì ạ.Hanna giật mình từ trên lầu hỏi xuống
-Dạ…cậu ấy bảo đến đón cô chủ đi học
-Vậy thì mời cậu ấy vào nhà đợi Hanna thay đồ rồi đi.Mrs Landy nói
-Vâng ạ! Bà quản gia nghe lời Mrs Landy và mời Ken vào nhà
-Chúc bác buổi sáng tốt lành.Ken lễ phép nói
-Cảm ơn cháu…Hanna đang ở trên lầu thay đồ…cháu chờ nó một chút…nó sẽ xuống ngay đấy. Mrs Landy nói
-Dạ…mà Rin đâu rồi ạ
-Rin đi từ sáng sớm rồi…hình như ở trường có cuộc đua ngựa nên nó đi sớm
-Vậy ạ…Ak…hanna xuống rồi…tụi cháu xin phép đi học ạ
-Ừ.
Ken đưa Hanna lên xe rồi cả hai cùng đi học.Trên đường đi học không khí có vẻ im lặng quá mức khiến cho bác tài xế cũng thấy sờ sợ.Bổng Hanna hỏi Ken
-Khi nào kết thúc
-Hả??? Ken giật mình hỏi
-Tôi hỏi là vở kịch này khi nào kết thúc.Hanna lạnh lùng nói
-Em điên à….vở kịch gì cơ…anh thích em…à mà không… anh yêu em mới đúng…em không tin anh sao.Ken tức tối nói
-Làm sao tôi tin được….cách đây hai tuần anh còn hăm dọa,chữa bới đòi đánh tôi… còn bắt cóc tôi nữa chứ…vậy mà bây giờ bảo thích tôi yêu tôi…con nít hai tuổi nó còn không tin nữa chứ đừng nói là tôi
-Chán em thật đấy…đa nghi quá cơ…anh cũng chịu thua em luôn.Ken thở dài nói
-Mặc dù tôi không biết anh đang có âm mưu gì nhưng…kiss…anh là gì vậy.Đang nói tự dưng Ken áp xáp lại gần rồi hôn lên môi Hanna một nụ hôn ngọt ngào khiến cho Hanna đờ người ra và không thể nói gì được nữa
-Thế này đã đủ để chứng minh anh yêu em chưa.Ken cười khúc khích nói
-Anh…anh…anh
-Thôi đến trường rồi mình vào thôi.Ken nói xong đi ra luôn
-Này…em định ở trong xe luôn không chịu ra à…Ken thấy Hanna đờ người ra chẳng nhúc nhích gì hết nên phải mở cữa vào kéo cô ấy ra
Vừa ra khỏi xe thì các nhà báo đã bu đông lại phỏng vấn,cũng may là có bác bảo vệ ta giải vây cho nên cả hai đã vào trường một cách an toàn, lành lặng không xức mẻ gì. Hanna vừa bước vào lớp thì cả đám đã bắng pháo hoa và xịt tuyết lên đầy đầu Hanna làm Hanna sợ hết hồn.Hóa ra cả lớp à mà không cả trường ai cũng biết chuyện Ken và Hanna chuyện này đã được các nhà báo đăng lên trang nhất của các tạp chí nổi tiếng…nói cách khác đây sẽ là thông tin hot của tháng này… cũng có thể hai người sẽ là “cặp đôi hoàn hảo của năm”… “thật đang ngưỡng mộ” đây là câu nói mà Hanna nghe thấy một cách thường xuyên khiến Hanna cảm thấy mệt mỏi
*Một tuần sau*
*Tại hành lang cầu thang bộ:
-Sao dạo này mình thấy bồ mệt mỏi vậy! Rubi đưa cho Hanna một cây kem và hỏi
-Haiz!Không mệt mới lạ…lúc nào cũng bị người ta hỏi này hỏi nọ…mà cũng tại tên Ken đáng ghét đó…làm ba cái trò điên khùng.Hanna thở dài nói
-Nghe bồ kể mình cũng thấy mệt thật…sao không nói thẳng ra đó chỉ là vở kịch…à mà không phải nói rằng tên đó bịa chuyện
-Nếu mình nói thì sự nghiệp và tương lai của mẹ mình sẽ bị nguy hiểm, với lại làm như thế thì tội cho “ANH KEN” và…
-Gì…bồ mới nói gì cơ… “tội cho anh Ken”…ôi trời ơi từ khi nào mà bồ quan tâm tới “ông nội” đó vậy, lại còn gọi “anh anh em em”…gì mà thân mật thế…hay là bôg thích anh ta thật rồi…? Rubi nhìn hanna chằm chằm hỏi
-Ơ…ơ…mình…mình.Hanna ấp úng nói
-Vậy là đúng rồi…bồ thích hắn thật rồi…nói thật đi từ khi nào mà bồ lại thích hắn như vậy…?
-Ờ…mình cũng không rõ nữa…không hiểu sao dạo này mình cứ hay nghĩ đến anh ta… đi chơi với anh ta cũng rất vui…hình như mình…thích anh ta thì phải.Hanna ngẩm nghĩ miệng thì nói mà mắt cứ để ở đâu đâu
-Trời ơi! Bồ bị hắn bỏ bùa rồi…tỉnh…tỉnh ngay ình nhờ…bla bla…Rubi làm cho Hanna một tràng khiến cho Hanna chóng cả mặt luôn
Hai người cứ ngồi nói qua nói lại một cách say xưa mà không biết rằng anh Rin đã đứng trốn vào một gốc và đã nghe hết tất cả, anh bổng thấy tim mình nhói lên…anh đang rất đau khổ.
*Nhà Willy:
-Thưa bà chủ…có cậu Ken đến tìm cô chủ ạ
-Mời cậu ấy vào nhà đi…Hanna ơi…nhanh lên con.Mrs Landy gọi vọng từ phòng khách
-Dạ con chào bác!Ken lễ phép thưa
-Đợi em lâu chưa…em xin lỗi…em chuẩn bị hơi lâu.Hanna đi từ trên lầu xuống
-Không sao đâu…trông em tuyệt lắm…thưa bác con đi
-Thưa ba mẹ con đi
Hai người rủ nhau đi công viên chơi,đi xem phim sau đó đi dạo công viên rất lãng mạn, khi đang đi dạo bờ hồ Ken phát hiện ra
-Thôi chết…hình như anh bỏ quên chìa khóa xe trong rạp chiếu phim rồi
-Trời…so anh bất cẩn thế,bây giờ làm sao đây
-Em ở đây chờ anh nhé…anh vào rạp xem lại xem…chờ anh nhé…chỉ 10’ thôi
-Um anh đi đi…em sẽ chờ…Hanna mỉm cười nói
-Ở yên đây…không được đi lung tung đâu hết đấy…anh sẽ quay lại ngay thôi.Nói xong Ken vội vã chạy đi
-Khi quay lại anh mua kẹo bông gòn cho em nhé.Hanna hét lớn
Trong lúc đợi, Hanna bổng thấy có một cô bé vừa đi vừa khóc gọi “mẹ ơi” tự nhiên kí ức của cô lại quay lại, cô nghĩ đến lúc cô 4 tuổi, mẹ cô đã bỏ rơi cô ở công viên, lúc đó cô như cô bé đó bây giờ, sợ hãi.khóc lóc thảm thương. Cô chạy lại chỗ em bé và hỏi
-Sao em khóc vậy…em lạc mất mẹ rồi à…để chị tìm mẹ hộ em nhé
Nói cong cô dắt cô bé nhỏ ấy đi tìm mẹ, đi được một lúc thì có một người phụ nữ tay cầm li kem đi tìm con…Hanna đoán “Chắc đó là mẹ cô bé nên đưa cô bé qua đó thử” quả nhiên đó là mẹ của cô bé.Mẹ cô bé cảm ơn Hanna rất nhiều
-Cảm ơn cháu nhiều lắm…nếu không nhờ cháu không biết bé Han nhà cô sẽ gặp chuyện gì nữa
-Dạ! Không có gì đâu ạ…em Han tìm được mẹ con cũng vui lắm…thôi con xin phép đi đây ạ…con đi lâu thế này chắc bạn con sẽ lo lắm…con xin chào cô…pye bé Han nha.
-Dạ…em chào chị xinh đẹp
Hanna đang đến chỗ cũ thì Ken gọi
-Em nghe nè
-Em đang ở đâu vậy…anh bảo đợi anh mà.Ken nói một cách khó khăn (chắc là đi kiếm Hanna nên thở không nổi,nói không ra tiếng)
-Em có chút chuyện…bây giờ em đang quay lại chỗ cũ nè
-Thôi em đứng đó để anh đến.Nói xong Ken chạy ngay đến chỗ Hanna đứng.Vừa tới nơi anh chìa ngay trước mặt cô một cây kẹo bông gòn siêu bự và nói
-Nè!ban nãy em bảo khi anh quay lại thì mua cho em kẹo bông gòn nhưng anh không biết em thích ăn màu gì nên mua thập cẩm luôn.Ken nói bằng cái giọng ái ngại vừa nói vừa gãi đầu nhìn như con nít vậy
Hanna nhận lấy cây kẹo nở một nụ cười thật tươi thay lời cảm ơn. Sau đó hai người rủ nhau đi ăn tối rất vui vẻ và lãng mạn
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...