Ngược Về Thời Lê Sơ (Nam Việt Hải Quốc)
Không còn cách nào khác bắt buộc Lý Bân phải rút quân lại một lần nữa chỉnh đốn hàng ngũ. Ở thời đại này có tệ đoan là như vậy chỉ cần quân tâm hơi lung lay là có thể dẫn đến bại trận một cách ngớ ngẩn. Quân Minh lùi lại bổ xung thêm hỏa thương binh đi kèm đao thủ binh. Có hỏa thương binh áp chế thì 500 Nam Việt quân không thể gây sóng gió như vậy.
Thôi Lỗi Ba thu vào mắt tất cả, cả người hắn đang rực lên ngọn lửa chiến đấu. Hắn nhảy ra khỏi chiến hào chắp tay quỳ về phía tường thành gào lớn: “ CẦU XIN VƯƠNG GIA CHO XUẤT CHIẾN KHÔNG THỂ ĐỂ CHÚNG DẬP TẮT LỬA, KHÔNG THỂ ĐỂ CHÚNG TÀN SÁT HUYNH ĐỆ CHÚNG TA Ở NGOÀI KIA”.
Sáu ngày Lê tộc ai cũng nhảy ra khỏi hầm trú ẩn quay lưng về phía đạn pháo, quỳ xuống rống lớn:
- CẦU VƯƠNG GIA THỈNH CHIẾN..... THỈNH CHIẾN.....
- THỈNH CHIẾN.....
Nguyên Hãn đứng trên đầu thành cả mặt đang nổi gân xanh, gương mặt hắn trở nên dữ tợn chưa từng có. Hai bàn tay bấu chặt vào vách tường thành. Lý trí nói hắn biết lúc này gửi những người này lên tuyến đầu là chính xác nhất, hắn từng cho rằng mình ra lệnh đồ sát hơn vạn oa khấu thì đã triệt để hoàn nhập vào thế giới này. Thế nhưng lúc này đây hắn mới hiểu được hắn chưa đủ tà nhẫn. Những chiến binh này rõ ràng xông lên tuyến đầu không phải bị hắn tẩy não mà thực sự trung thành với hắn. Hắn nỡ để 6000 người xông lên tìm chết để hắn tranh thủ chút thời gian bố trí không. Điểm này điển hình hắn đã thua Dương Lăng triệt để.
- KHÔNG ĐƯỢC CÁC NGƯỜI SẼ CHẾT HÊT TA KHÔNG CHO PHÉP – Nguyên Hãn gào lên mệnh lệnh. Trong quân đội mệnh lệnh là không được vi phạm nhưng hôm nay có ngoại lệ. Vì ai trong tướng sĩ đều biết mệnh lệnh này không nên ban bố. Nếu để hỏa thương quân địa tiếp cận pháo binh thì đó là đại họa.
-Mạt tướng đáng tội chết đã trái mệnh Vương gia. CÁC ANH EM LÊ TỘC, SỜ XUỐNG ĐŨNG QUẦN, AI CÓ TRỨNG THÌ THEO TA....... GIẾT.
- CHO TA GIẾT..... GIẾT.... GIẾT......
Sáu ngàn Lê Tộc hung hãn mở cửa hàng rào lao lên, lối đi dần mở ra rồi những người sau cùng sẽ bẻ cứng lại họ tự khóa cứng đường lui của mình cũng khoa luôn đường tiến của quân thù.
Đứng trên tường thành Nguyên Hãn mặt cắt không còn giọt máu, bước chân lảo đảo lui lại:,” Thôi đi cả đi,..... thôi đi cả đi......” rồi hắn chợt la lớn
- HẸN KHI VỀ CÙNG NHAU CHUNG CỐC......
Hơn vạn chiến sĩ cùng nhau đáp lời hắn, bọn họ cười nói xông lên, như tranh nhau đi dự tiệc ngon vậy, khô hề giống như đang đi vào nơi sinh tử.
- HẸN KHI VỀ CÙNG NHAU CHUNG CỐC......HẸN KHI VỀ CÙNG NHAU CHUNG CỐC......
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...