Từ lúc Nhân Mã đứng dậy khỏi ghế, ánh mắt của Thiên Yết vẫn luôn dán lên trên người cô. Từng chiêu thức mà cô đánh ra, góc độ, lực độ anh đều thu hết vào trong mắt. Cũng chính vì như vậy mà anh phát hiện ra, tất cả các chiêu thức mà cô sử dụng đều là những thứ chỉ được sử dụng trong quân đội. Thiên Yết có cha là Nguyên soái đứng đầu trong quân đội đế quốc nên anh cũng có chút hiểu biết. Những chiêu thức kia của Nhân Mã tuy không đủ lực nhưng tốc độ rất nhanh và góc độ cũng rất xảo quyệt, có thể trong nháy mắt tấn công vào chỗ chí mạng của đối thủ. Nếu không phải cấp bậc thể chất của Nhân Mã kém Bạch Dương tới ba bậc, ai thắng ai thua vẫn còn chưa biết.
Gương mặt Thiên Yết âm trầm, đôi mắt nguy hiểm mà nheo lại. Trong lúc mải suy nghĩ, anh không nghe thấy tiếng gọi của Bạch Dương. Cho đến khi Bạch Dương nhíu mày, nhìn về phía anh cất tiếng gọi lần thứ hai, Thiên Yết lúc này mới nghe thấy mà đứng lên.
Thiên Yết chính là học sinh ưu tú nhất trong lứa tân sinh năm nay. Thể chất đột phá cấp B từ năm 17 tuổi, thành tích văn hóa đạt điểm tuyệt đối, lại còn là con trai duy nhất của nguyên soái đế quốc. Một nhân tài như vậy, trường học đương nhiên muốn đào tạo trọng điểm.
Chiêu thức của Thiên Yết phần lớn là được cha của mình dạy lại. Mặc dù là chiêu thức trong quân đội nhưng lại không được bài bản như của Nhân Mã mà lẫn trong đó còn có một vài điểm sáng tạo của riêng Thiên Yết.
Với những sinh viên trước, Bạch Dương ra tay đều giữ chừng mực. Chỉ có duy nhất Thiên Yết là hắn phải dốc hết toàn lực mà đánh. Hai người đánh qua đánh lại, nhoáng một cái đã qua bảy chiêu. Mà Thiên Yết mặc dù ở thế yếu nhưng lại đánh bất phân thắng bại. Các học viên đứng nhìn mà hoa mắt chóng mặt, trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt nhìn Thiên Yết giống như đang nhìn quái vật.
- "Thật không hổ là con trai nguyên soái, thực lực đúng là không đùa được."
Song Tử nhìn ra những chiêu thức của Thiên Yết đều có bài có bản. Hơn nữa nhìn vào độ thuần thục của Thiên Yết là có thể nhận ra anh thường xuyên đối luyện chuyên nghiệp. Song Tử nhìn Thiên Yết có chút hâm mộ, bao giờ cậu ta mới có thể đánh một trận thoải mái như vậy đây?
Nhưng cho dù Thiên Yết có thuần thục đến mấy thì giữa cấp B và cấp A vẫn có sự chênh lệch rất lớn. Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, bất cứ kĩ xảo nào cũng là vô dụng. Mặc dù kết quả cuối cùng vẫn là Thiên Yết bại dưới tay Bạch Dương nhưng Thiên Yết cũng là người duy nhất trong lớp vượt qua cột mốc 10 chiêu mà Bạch Dương đề ra, là người có thành tích cao nhất.
Khi Nhân Mã từ phòng y tế bên cạnh trở về, vừa mới mở cửa đã nhìn thấy Thiên Yết bị Bạch Dương tàn nhẫn quật xuống đất, cả người nằm bò dưới đất không đứng dậy nổi. Trong phòng huấn luyện im lặng không một tiếng động, Thiên Yết đau đớn mở mắt ra.
Không mở mắt thì còn tốt, vừa mới mở mắt ra đã nhìn thấy Nhân Mã đang đứng thẳng, từ trên cao dùng ánh mắt trong suốt đen láy nhìn mình.
Thiên Yết đối diện với cái nhìn của Nhân Mã, chỉ cảm thấy cả người sắp hỏng rồi, mặt mũi cũng muốn vứt hết. Một luồng khí nóng xông thẳng lên não, mặt mũi 20 năm qua của hắn cũng chỉ vì một lần này mà mất sạch.
Ngược lại là Nhân Mã hoàn toàn không để ý đến suy nghĩ của Thiên Yết. Sau khi quan sát thấy Thiên Yết không có vết thương nào quá nặng phải đi phòng y tế, cô còn rất tốt bụng cúi xuống và chìa tay ra.
- "Cậu không sao chứ, đứng dậy được không?"
Thiên Yết nghe được lời này, đôi mắt cũng muốn trừng ngược lên. Anh cũng không để ý đến bàn tay đang vươn ra trước mặt mình, tự mình chống tay ngồi dậy.
Nhân Mã không hiểu làm sao bị trừng cho một cái, trong đầu chạy qua một hàng dấu hỏi chấm. Thấy Thiên Yết không thèm để ý đến mình, cô cũng không mặt nóng dán mông lạnh, thức thời thu tay lại.
Thiên Yết cử động thân thể mình một chút, cảm thấy thương thế cũng không quá nghiêm trọng liền dứt khoát không tới phòng y tế. Anh khó khăn đứng dậy đi về chỗ ngồi, Nhân Mã thản nhiên đi theo.
Nhưng Thiên Yết đúng là đã đánh giá quá cao khả năng chịu đựng của bản thân mình rồi. Chân phải của anh bị Bạch Dương đạp một cái, bởi vì thể chất tốt nên không bị gãy lìa như Nhân Mã. Nhưng Bạch Dương thể chất cấp A, lại ra tay hết sức, bắp chân của anh đau đớn run rẩy. Cố đi thêm được vài bước,người anh đã bắt đầu nghiêng ngả.
Nhân Mã ngay tại lúc Thiên Yết đứng lên đã phát hiện ra hai chân của anh đang run lên nhè nhẹ. Vì thế ngay tại lúc Thiên Yết nghiêng người muốn đổ thì Nhân Mã đã đi nhanh hơn hai bước, vươn tay đỡ lấy anh.
Thiên Yết không kịp phòng bị bị người ôm lấy, một mùi hương hoa thơm dịu xông thẳng vào hơi thở của anh. Một mùi hoa quế thanh nhẹ trên người tiểu nam sinh khiến Thiên Yết có chút thoải mái, hít thêm mấy hơi.
- "Cậu lên tới phòng y tế đi."
Nhân Mã sau khi đỡ được Thiên Yết thì cau mày. Nam sinh 1m85 không phải là nhẹ, đè lên người cô thế này khiến cô có cảm giác mình bị đè ép. Nói thật thì cảm giác này thật sự không dễ chịu chút nào.
Thiên Yết giật giật thân mình, tránh khỏi cánh tay của Nhân Mã mà đứng thẳng dậy. Nhân Mã cũng thuận thế mà buông tay ra, lùi sang bên một bước thoát khỏi phạm vi gần Thiên Yết.
- "Cảm ơn nhưng mà không cần đâu. Thể chất cấp B hồi phục khá nhanh, đã đỡ nhiều rồi."
Nhân Mã không nói thêm gì. Cô và Thiên Yết không quen không thân, nói mấy câu kia cũng đã là dùng hết quan tâm rồi. Ngày xưa đồng đội trong quân đoàn bị thương, cô đều không nói nhiều mà trực tiếp xách cổ bọn họ tha thới bệnh viện. Bọn họ đều là những người đã ở cạnh cô nhiều năm, cô mới có thể nói nhiều hơn với bọn họ mấy câu. Đối với người không thân, nói một câu quan tâm xã giao đã là cực hạn của cô rồi.
Hai người vừa trở về chỗ, Song Tử ngồi bên cạnh đã thò đầu sang hỏi.
- "Hai người không sao đó chứ. Lúc nãy nhìn hai người đánh nhau, tôi ở trên này nhìn mà còn sợ vã mồ hôi."
Thiên Yết sau khi ngồi xuống cũng không để ý đến câu hỏi của Song Tử, hai mắt nhìn thẳng nghỉ ngơi khôi phục thể lực.
Nhân Mã thì lịch sự hơn, mỉm cười nói với Song Tử.
- "Cũng không tránh được, thể chất tôi cấp D, bị đánh thành như vậy cũng là đương nhiên thôi."
Giọng nói của cô thản nhiên nhưng lại khiến Song Tử và Song Ngư kinh ngạc không nhỏ. Ngay cả Thiên Yết cũng phải nhíu mày nhìn sang.
- "Thể chất của cậu chỉ mới cấp D? Không thể nào, có phải cậu lừa bọn tôi hay không? Năng lực kia của cậu sao có thể là cấp D?"
Song Tử đầy mặt đều là kinh ngạc, không thể tin nổi mà nhìn Nhân Mã. Mà Nhân Mã chỉ đáp lại bọn họ một nụ cười không rõ ý vị. Năng lực của cô đương nhiên không thể chỉ dừng lại ở cấp D. Những chiêu thức mà cô sử dụng đều là các chiêu thức vượt cấp. Nếu không phải thể lực của nguyên chủ quá yếu, cô là sao có thể thua Bạch Dương.
Song Ngư nhìn nhìn Nhân Mã rồi lại nhìn Thiên Yết đang dùng dáng vẻ nghiền ngẫm cúi đầu, đột nhiên mở miệng.
- "Hai người các cậu rất giống nhau."
- "Hả?"
Nhân Mã khó hiểu, dùng ánh mắt nhìn thẳng vào Song Ngư. Thiên Yết cũng hơi nâng lên ánh mắt nhìn thoáng qua cậu ta một chút.
Song Ngư đối diện với ánh mắt của hai người cũng không bối rối, cậu ta chỉ mỉm cười chứ không giải thích gì thêm.
Sau khi người cuối cùng bị Bạch Dương đánh bại, bài kiểm tra ngày hôm nay cuối cùng cũng kết thúc. Bạch Dương cho mọi người xếp hàng ngay ngắn, sau đó mới bình tĩnh nói.
- "Qua ngày hôm nay, tôi đã nắm được đại khái trình độ hiện tại của các cậu. Ngày mai là ngày nghỉ, tôi cho các cậu một ngày để điều chỉnh trạng thái, hi vọng khi các cậu tiếp nhận huấn luyện của tôi sẽ không ai vì khó mà bỏ cuộc. Bây giờ, các cậu xuống sân chạy 30 vòng cho tôi. Sau khi chạy xong mới được phép về nghỉ."
Các sinh viên bên dưới vừa trải qua bài kiểm tra ma quỷ, cả người đều đau đớn nhức mỏi. Bây giờ lại nghe Bạch Dương nói phải chạy 30 vòn sân mới được phép nghỉ ngơi, sắc mặt cả bọn nhất thời trở nên vô cùng đặc sắc.
Bạch Dương cũng không nhìn tới bọn họ như thế nào, trực tiếp dẫn cả bọn đi xuống dưới sân tập.
- "Được rồi, bắt đầu đi."
30 sinh viên xếp thành 2 hàng dọc, nối đuôi nhau chạy về phía trước.
Nhân Mã đứng ở gần cuối hàng, mặt không đổi sắc bám theo sát đội ngũ. Cô từng huấn luyện tân binh nên cũng hiểu rất rõ thực lực của những người chưa từng trải qua huấn luyện. Đối với những người ở lâu trong quân đội như cô, mỗi ngày chạy 50 vòng làm nóng người là bình thường. Nhưng đối với tân binh, sức lực một lần có thể chạy 50 vòng đã là rất tốt. Thường thì những người này sức lực đã sớm hết, nhưng bọn họ dựa vào ý chí chấp hành mệnh lệnh mà chạy. Ý chí của bọn họ vô cùng lớn, tinh thần chấp hành nhiệm vụ là vô cùng cao, sẽ không khiến huấn luyện viên thất vọng. Chỉ là....
Nhân Mã nhìn đội ngũ chỉnh tề trước mặt, không biết bọn họ có thể kiên trì được bao lâu. Ngay cả bản thân cô cũng không nắm chắc được, với cái thể chất cấp D này liệu có thể hoàn thành 30 vòng chạy không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...