Trường quân sự thủ đô là một trong những trường top đầu về đào tạo quân nhân của đế quốc. Ngôi trường với tuổi đời gần 300 năm, được xây dựng nhằm mục tiêu đào tạo ra những quân nhân ưu tú.
Mỗi khóa học có niên khóa 4 năm. Năm nhất và năm hai chủ yếu là được đào tạo về các môn văn hóa như lịch sử, chính trị và tiến hành huấn luyện tăng cường thể lực, rèn luyện thân thể cùng các kĩ năng cận chiến. Lên năm ba sẽ bắt đầu tiếp xúc với cơ giáp, học điều khiển cơ giáp và các loại phi thuyền, tàu chiến, chiến hạm. Đến năm thứ tư, bọn họ sẽ trải qua một đợt tuyển chọn của quân bộ để tiến vào quân đội, bọn họ sẽ phải ra chiến trường, làm quen với các trận chiến quy mô nhỏ. Nếu còn sống sót trở về, sau khi tốt nghiệp sẽ dựa vào thành tích và phân đến các quân đoàn khác nhau.
TRường quân sự thủ đô có bốn ban học tất cả và mỗi ban đều có đồng phục và huy hiệu riêng. Ban chỉ huy quân sự mà Nhân Mã theo học mỗi khóa chỉ chọn ra 30 sinh viên ưu tú nhất cả về thể lực lẫn trí lực. Bọn họ sẽ được rèn luyện trong môi trường điều kiện nghiêm khắc nhất, học tập gian khổ nhất. Bởi vì trong 30 người này, có đến một nửa là những tướng quân tương lai, nắm trong tay quyền sinh sát của cả một quân đoàn. Đồng phục của bọn họ là áo khoác màu xanh đen, huy hiệu đeo trên ngực có hình chiếc vương miện được mạ vàng.
Ban kĩ thuật mỗi khóa chọn ra 100 sinh viên, cả nam và nữ. Bọn họ sẽ học thết kế, sửa chữa và chế tạo cơ giáp, phi thuyền chiến hạm và các loại vũ khí. Bọn họ không phải ra chiến trường nhưng nhiệm vụ và trách nhiệm của bọn họ không thua kém gì những binh sĩ bên ngoài chiến trường kia. Đồng phục của ban kĩ thuật là màu vàng đen, huy hiệu đeo trên ngực có hình một chiếc cơ giáp đang giương cánh bay.
Ban điệp vụ mỗi khóa 50 sinh viên được tuyển chọn bí mật và gắt gao nhất. Không cần quá giỏi nhưng buộc phải là trẻ mồ côi, khỏe mạnh nhanh nhẹn và tuyệt đối trung thành. NHóm người này được đào tạo bí mật, sau khi tốt nghiệp sẽ trực tiếp nằm dưới quyền nguyên soái. Nhiệm vụ của bọn họ chính là theo dõi, thu thập thông tin tình báo, có khi là ám sát trong một số tình huống đặc biệt. Đồng phục của bọn họ ba năm đầu là đỏ đen, đến năm cuối chỉ còn lại là một màu đen thuần. Huy hiệu trước ngực của bọn họ có hình một ngọt lửa màu đỏ rực.
Ban cuối cùng là ban y dược. Ở đế quốc mặc dù có máy chữa bệnh nhưng cũng không phải là có thể trị bách bệnh. THêm nữa máy chữa bệnh quá lớn, không thể mang ra chiến trường. Ban y dược mỗi khóa 70 sinh viên, cả nam và nữ, nhiệm vụ của bọn họ là điều chế dịch dinh dưỡng và nghiên cứu điều trị các loại bệnh không thể chữa bằng máy chữa bệnh. Đồng phục của ban y dược có màu xanh lá đen, huy hiệu có hình mầm cây màu xanh lá.
Trường quân sự thủ đô là dạy học khép kín. Sinh viên sau khi nhập học thì tất cả đều phải ở kí túc xá 4 người do nhà trường ngẫu nhiên sắp xếp. Trong thời gian theo học, trừ các dịp nghỉ lễ và nghỉ phép bắt buộc thì sinh viên chỉ có thể sinh hoạt trong phạm vi trường học. Nếu lẻn ra ngoài trong thời gian theo học, bị nhà trường phát hiện thì lập tức đuổi học.
Sáng ngày 31 tháng 7, Nhân Mã xách theo hành lí đã được chuẩn bị sẵn đi ra khỏi nhà./Quản gia Phí Dương đứng ở cửa, có chút lưu luyến mà tạm biệt cô.
Nhân Mã kéo hành lí đi ra khỏi cổng, quay lại mỉm cười vẫy tay với Phí Dương.
Nhân Mã sau khi tạm biệt Phí Dương liền vội vàng chạy ra ngoài. Sau khi rời khỏi biệt thự một đoạn thật xa, Nhân Mã kéo theo hành lí đi tới một cửa hàng gần đó. Sau khi hỏi mượn nhà vệ sinh xong, Nhân Mã cầm theo đồng phục được gửi đến cùng giấy báo nhập học và một bộ tóc giả chui vào nhà vệ sinh hóa trang.
Chiều cao của cô ở thế giới kia là 1m70, mà nguyên chủ cũng vừa vặn có cùng chiều cao với cô. Chỉ là sau khi cô quan sát, lại phát hiện chiều cao của con trai ở thế giới này lại đặc biệt cao lớn, con trai 1m80 thật sự rất ít, đa số là 1m85 trở lên. Vì để mình nhình cao hơn một chút, Nhân Mã đi thêm một đôi giày độn để cao thêm một chút. Giải quyết xong chiều cao, Nhân Mã cầm lấy một mảnh vải trắng từ trong đống quần áo lên, quấn quanh ngực mình thật chặt. Mặc dù không che được hoàn toàn, nhưng nếu mặc áo khoác vào có lẽ cũng sẽ không bị để ý. Nhưng mà phải bó chặt như vậy, không thể không nói nó thật sự rất khó chịu.
Mái tóc dài của nguyên chủ Nhân Mã không giám cắt, chỉ có thể mua một bộ tóc giả để dùng. Mái tóc không quá ngắn, đủ để che khuất hai bên tai và đôi lông mày.
SAu khi chỉnh trang lại một lượt, sau khi chắc chắn không có sai sót gì Nhân Mã mới vừa lòng, đeo thêm thiết bị thay đổi giọng nói hình vòng cổ, chỉnh cho âm thanh thành giọng nam trung tính, lúc này mới kéo vali ra bến xe đợi nhà trường đến đón.
Để đảm bảo an toàn cho học viên, trường quân sự thủ đô có hệ thống xe đưa đón riêng. Bởi vì nhà Nhân Mã xa trường, trên xe lúc này cũng không có mấy người. Tất cả mọi người đều là người lạ, lại ngại bắt chuyện với nhau. Nhân Mã sau khi lên xe cũng chỉ lịch sự gật đầu một cái coi như chào hỏi sau đó liền chọn một góc ở hàng cuối ngồi xuống, lấy một cuốn sách về lịch sử đế quốc ra đọc.
Xe dừng thêm ba bốn trạm nữa để đón người. Các chỗ trống trên xe cũng dần dần được các tân sinh lấp đầy. Không khí cũng dần dần náo nhiệt hơn, có chút ồn ào khiến Nhân Mã không thể tập trung đọc sách của mình được. Đặt quyển sách xuống, NHân Mã có chút mệt mỏi xoa xoa thái dương.
<Ồ! Ở đây có một cậu bạn nhỏ nè!>
Một giọng nói ngọt ngào thanh thúy vang lên ở phía trên đỉnh đầu. Nhân Mã lương theo âm thanh phát ra mà ngẩng đầu lên liền thấy vị trí bên cạnh mình đã xuất hiện thêm hai người khác. Một nam sinh mặc đồng phục xanh đen giống cô, gương mặt y như bị liệt thẳng lăng ngồi ở đó. Mà người vừa lên tiếng lúc này đã ngồi xuống bên cạnh cô, là một nữ sinh xinh đẹp, ánh mắt nhìn cô long lanh như ngọc, khóe miệng vẫn luôn mỉm cười. Đồng phục của cô gái là màu vàng đen, là sinh viên của ban kĩ thuật.
NHân Mã không phải người chủ động, nhưng nếu có người chủ động kết bạn, chỉ cần không phải người xấu, cô đều rất vui vẻ tiếp nhận.
Nhân Mã mỉm cười bắt tay với Cự Giải. Còn cậu bạn Thiên Yết kia nhìn qua không có vẻ gì là muốn làm quen với cô cả.
Cự Giải nhìn Nhân Mã mỉm cười, không nhịn được phải thốt ra một câu khen ngợi.
Khen một cậu con trai xinh đẹp thì có chút không được lịch sự, nhưng Cự Giải lại không tìm được một lời nào phù hợp hơn để miêu tả Nhân Mã. Nhân Mã có đường nét khuôn mặt mềm mại, không quá nữ tính nhưng cũng không sắc bén như con trai. Khi Nhân Mã cười lên, khóe mắt chân mày đều dính chút ý cười dịu dàng. Khi nãy NHân Mã cúi đầu nhìn chằm chằm vào quyển sách, ánh sáng chiếu vào một bên sườn mặt của cô khiến cho Cự Giải vừa liếc mắt qua đã chú ý tới. Nếu không phải trên người Nhân Mã còn đang mặc đồng phục màu xanh đen của ban chỉ huy quân sự, Cự Giải còn cho rằng mình thực sự đang nói chuyện với một cô gái.
Nhân Mã cũng không tiếc lời khen ngợi Cự Giải, cũng không cảm thấy Cự Giải khen mình xinh đẹp là có gì xúc phạm cả. Nhan sắc của nguyên chủ quả thực là vô cùng xinh đẹp, gương mặt hiện tại đã là cô vẽ lên một chút, che đi một số đặc điểm xinh đẹp vốn có của nguyên chủ rồi.
Thiên Yết ngồi bên cạnh nghe hai người tôi đến cậu đi, nói qua nói lại quả thực là phiền không chịu nổi. Ấn tượng đầu tiên của anh với Nhân Mã cũng không tốt lắm. Đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy một người con trai có thân hình thấp bé như Nhân Mã. NHìn Nhân Mã cả người gầy nhom chỉ có chút ít thịt, dáng người mảnh dẻ đến mức cảm tưởng chỉ cần có gió thổi qua thôi cũng sẽ bay. Anh có chút nghi ngờ, cái thân hình này chắc chắn có thể ra chiến trường được chứ hả, sẽ không bị kẻ thù bóp chết khi vừa mới xuất hiện đó chứ. THế nhưng hết lần này đến lần khác, đồng phục của anh và cậu ta lại giống y như nhau, là đồng phục của ban chỉ huy quân sự, lớp học ưu tú và cũng là lớp học khó nhằn nhất của trường quân sự thủ đô. Với cái thân hình chỉ có mấy lạng thịt kia, cậu ta chắc chắn mình có thể chịu được huấn luyện cường độ cao chứ hả?
Thiên Yết hé mắt nhìn khuôn mặt tươi cười của Nhân Mã, lại buồn bực mà nhắm mắt lại. Là con trai mà có gương mặt đẹp thế kia làm gì hả? Mặt đẹp có thể đánh giặc được à? Hừ, để anh xem với cái mặt và thân hình đó, Nhân Mã sẽ chịu được bao lâu.
Nhân Mã đang mải mê nói chuyện với Cự Giải, hoàn toàn không biết ấn tượng của mình trong lòng Thiên Yết đã tụt xuống số âm.
Sau hơn một giờ ngồi trên chiếc xe huyền phù số 03, chiếc xe chở 50 tân sinh khóa 252 đã dừng trước cổng trường quân sự thủ đô. Cổng trường cao lớn được xây thành hình mái vòm, bảng tên vuông vức được khắc năm chữ Trường Quân Sự Thủ Đô mạ vàng sáng chói dưới ánh mặt trời nhìn lấp la lấp lánh.
Nhân Mã, Cự Giải và THiên Yết cùng nhau kéo hành lý bước xuống xe. Lúc này đã gần trưa, ánh nắng mặt trời có chút gay gắt. Ba người đi qua kiểm tra an ninh ở cửa, tiến vào trong trường.
Ngay sau cổng trường, tại vị trí trung tâm sân trường có đặt một bức tượng cơ giáp khổng lồ được làm bằng bạc. Chiếc cơ giáp có vẻ ngoài cực kì đẹp mắt, đôi cánh sau lưng xòe rộng như muốn sải cánh bay lên trời cao. Mà ở dưới chân bức tượng lại có một bức tượng nhỏ khác, là một cô gái trong tay đang cầm thiết bị điều khiển cơ giáp. Hình ảnh uy nghiêm mà đẹp đẽ khiến bất cứ tân sinh nào cũng đều phải dừng lại ngắm một chút, Nhân Mã cũng không ngoại lệ.
Cự Giải đứng bên cạnh nhìn bức tượng khổng lồ, mắt chớp chớp cảm thán.
Nhân Mã ngước mắt nhìn chăm chú vào bức tượng cơ giáp khổng lồ, một cảm giác quen thuộc tràn vào trong đầu óc. Đôi mắt lia xuống phía dưới, nhìn vào khuôn mặt bức tượng của cô gái. Cô chắc chắn mình không biết mấy cái này, vậy cảm giác quen thuộc này từ đâu mà ra, chẳng lẽ là kí ức của nguyên chủ. NHân Mã nhíu mày rơi vào trầm tư.
<Ơ, hả...>
NHân Mã bị tiếng gọi của Cự Giải ở ngay bên cạnh làm cho giật mình. TRong lúc chưa kịp phản ứng, cô ngơ ngác nhìn sang bên cạnh.
Nhân Mã có chút ngại ngùng gãi đầu. Cô cũng không ngờ mình thế mà lại nhìn chằm chằm bức tượng mà ngây người được.
Cự Giải hoàn toàn không để bụng, cô vừa đi vừa nói.
Nghe Cự Giải ca ngợi nữ nguyên soái trong truyền thuyết, Nhân Mã cuối cùng vẫn hỏi ra thắc mắc trong lòng bấy lâu nay.
NGhe được câu hỏi này của Nhân Mã, Cự Giải còn chưa kịp trả lời thì người im lặng suốt từ đầu tới giờ - Thiên Yết đã mở miệng giải thích.
Cho dù là phụ nữ yếu kém hơn đàn ông, nhưng vẫn có rất nhiều người tài giỏi trong lĩnh vực chỉ huy và chến đấu mà. Không cho bọn họ ra chiến trường chính là phí phạm nhân tài đấy.
Nhân Mã nhìn chằm chằm Thiên Yết chờ trả lời.
Thiên Yết liếc nhìn gương mặt sắp nhăn thành một búi của cô, hiếm khi có kiên nhẫn mà giải thích.
Giọng THiên Yết lạnh nhạt mà bình thản, thế nhưng mỗi một câu anh nói ra đều làm NHân Mã ngây ngẩn cả người.
Nhân Mã chớp chớp mắt, khó khăn tiêu hóa mấy lời kinh người vừa rồi, khó có thể tin mà mở miệng.
<Ý quốc vương là coi phụ nữ thành công cụ sinh đẻ ấy hả, nghiêm túc đấy à?>
Lần này Thiên Yết chỉ rũ mắt không nói nữa. Mà Cự Giải thì lại mỉm cười, cố làm ra vẻ tự nhiên, nói.
Lúc này NHân Mã đã không biết nên ói gig nữa. Cô đã nghĩ tới hàng ngàn hàng vạn lí do mà nơi đây không cho phụ nữ ra chiến trường. Mà trong hàng ngàn hàng vạn lí do đấy, lại không hà có cái lí do nào như Thiên Yết nói cả. Có lẽ là ở thế giới của cô, con người chết là hết, sẽ rồi lại có một lượt binh lính mới gia nhập. Thế nhưng cô chưa từng nghĩ bọn họ là ở đâu ra. Cô đã sống 38 năm, có tới 20 năm là ở trên chiến trường loạn lạc chém chém giết giết, mỗi ngày sinh mạng ở trước mắt cô ngã xuống không phải một ngàn thì cũng tám trăm, mà cô lại chưa bao giờ nghĩ tới, thế giới bên ngoài kia sẽ như thế nào khi mỗi một sinh mệnh kia ngã xuống.
- --------------------------------------------------------------------------
Nhân Mã, Cự Giải và THiên Yết cùng đi tới nơi hướng dẫn nhập học cho tân sinh, đưa hành lí tùy thân lên một băng chuyền dài sau đó mới cầm theo giấy báo nhập học của mình đi tới khu báo danh.
Nơi tân sinh báo danh là một tòa nhà lớn màu trắng vơi thiết kế lâu đài cổ điển. Bởi vì ban chỉ huy quân sự và ban kĩ thuật phải báo danh ở hai nơi khác nhau. TRước khi tách ra, Cự Giải và NHân Mã trao đổi phương thức liên lạc. TRước khi rời đi, Cự Giải còn cười nói.
NHân Mã cũng cười, vẫy tay lại với Cự Giải.
<Được, hẹn gặp lại...>
Cự Giải gật đầu, xoay người đi tới ban kĩ thuật báo danh, còn NHân Mã và Thiên Yết đi tới ban chỉ huy.
Nơi báo danh của tân sinh ban chỉ huy được chia thành ba trạm, bao gồm đăng kí và thẩm tra tư liệu học sinh, kiểm tra sức khỏe cơ bản và kiểm tra thể lực - tâm lí.
TRước đây Nhân Mã chưa bao giờ nhĩ tới sẽ có một này cô sẽ bị làm khó bởi một bài kiểm tra thể lực của nhóm tân sinh trường quân sự.
Cũng không trách được, dù sao bây giờ cấp bậc thể chất của cô cũng chỉ mới đạt cấp D, là cấp bậc thấp nhất mà trường quân sự có thể chọn.
Qua hơn một giờ lăn lộn với bài kiểm tra thể lực, Nhân Mã mới thở hồng hộc đi đến chỗ hành lí, trong lòng kêu gào tới hàng vạn lần. Thiên Yết ra trước cô mấy phút, lúc này đang tìm hành lí của mình. Cái tên này rõ ràng là làm cũng một bài kiểm tra với cô, tại sao trông hắn ta lại chẳng xi nhê gì cả thế, vãn ung dung bình thản như vậy.
THiên Yết tìm được hành lí của mình, quay đầu đã thấy NHân Mã hai tay chống gối thở hồng hộc như sắp tắt thở tới nơi. Ấn tượng ban đầu của Thiên Yết đối với Nhân Mã vốn là một tên yếu ớt, sau khi trải qua bài kiểm tra này thì ấn tượng ấy lại càng sâu sắc hơn. Ánh mắt THiên Yết lạnh lùng, cầm theo hành lí nhấc chân rời đi.
Nhân Mã nghỉ ngơi một chút, đợi thể lực hồi phục được tương đối thì mới cầm hành lí của mình đi tìm kí túc xá.
Kí túc xá của học viên đượ chia thành hai khu nam nữ đối diện với nhau cách một con đường và khu nhà ăn.
Kí túc xá nữ được phân hai người một phòng, kí túc xá nam thì bốn người một phòng. Sở dĩ phân như vậy là do số lượng nữ sinh trong trường quá ít, cho nên mới có thể ở thoải mái như vậy.
Nhân Mã hai tay xách hành lí, cầm theo chìa khóa phòng kí túc xá đi tới trước cửa căn phòng có dán biển số 301. Cửa kí túc xá đang mở, hiển nhiên là đã có người tới. Nhân Mã theo thói quen gõ cửa hai tiếng thông báo trước rồi mới bước vào.
Trong phòng khách lúc này đã có hai chàng trai đang ngồi. Khuôn mặt hai người này có tới 6 phần giống nhau, khi Nhân Mã bước vào, hai người gần như là cùng mọt lúc quay đàu nhìn lại.
Nhân Mã nhìn đồng phục Song Tử và Song Ngư mặc, là đồng phục của ban chỉ huy, là bạn cùng lớp. Nhân Mã mỉm cười.
Lời Nhân Mã vừa dứt thì cánh cửa sau lưng lại vang lên tiếng mở. Ba người trong phòng lập tức nhìn qua. KHoảnh khắc Nhân Mã quay đầu liền đối diện vơi cặp mắt đen như mực của THiên Yết. Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, cuối cùng vẫn là NHân Mã mở miệng trước.
THiên Yết hiển nhiên cũng không ngờ là sẽ gặp Nhân Mã ở đây. Ánh mắt anh lạnh nhạt, đôi mày không phát hiện mà khẽ nhíu, đối với lời chào của Nhân Mã cũng chỉ hơi gật đầu coi như đáp lại. Lúc này mới nhìn tới hai người ở phía sau.
Bị ánh mắt của THiên Yết lia tới, Song Tử lúc này mới giật mình, mỉm cười giới thiệu.
THiên Yết thu lại ánh nhìn, hơi gật đầu đối với hai người, sau đó lạnh nhạt phun ra hai chữ.
Nói xong liền cầm theo hành lí, đi lướt qua Nhân Mã trở về phòng của mình.
Song Ngư từ lúc Thiên Yết bước vào đã không có lên tiếng. Đợi THiên Yết về phòng rồi, lúc này mới nói.
Nhân Mã không hiểu lời này là có ý gì. Sau khi nói khách sáo vài ba câu với hai anh em Tử - Ngư xong liền mang theo đồ đạc trở về phòng mình.
- --------------------------------------------------------------------------
KÍ túc xá có diện tích không lớn không nhỏ, cho bốn người ở vừa vặn thoải mái. Một phòng kí túc xá như vậy có tất cả bốn phòng ngủ, một phòng khách và mmotj phòng bếp. TRong phòng bếp có đầy đủ tất cả mọi thứ, một bàn ăn hai mét và bốn chiếc ghế. Phòng khách là lớn nhất, có một cửa sổ sát đất rất lớn có thể nhìn thấy toàn bộ khuôn viên của trường. Vị trí ánh sáng tốt, ánh nắng có thể chiếu vào toàn bộ căn phòng.
Bốn phòng ngủ có thiết kế giống nhau, một giường ngủ đơn có đầy đủ chăn đệm, một giá sách và một bàn học, một tue quần áo đã treo sẵn hai bộ đồng phục màu xanh đen. Đối diện với giường ngủ là phòng tắm và nhà vệ sinh. Ngoài ra trong mỗi phòng đều có một máy giả lập để học viên có thể lên mạng huấn luyện.
Điều kiện như vậy, so với nhiều trường quân sự khác quả thực chính là đãi ngộ xa hoa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...