". . . . . ."
Cái gì gọi là bằng hữu giống như lợn? Chính là cái này đó!
Thang Mộ lập tức hộc máu, rồi sau đó liền nhìn thấy vẻ mặt không thể tin của Phù La nhìn nàng: "Ngươi là. . . . . . Ma tộc? Không. . . . . . Không thể nào, hơi thở rõ ràng. . . . . ."
"Ta đương nhiên không phải!" Mặc dù cũng không phải như nàng ta hiểu lầm là Thần tộc, nhưng khẳng định không phải Ma tộc!
"Xin lỗi, ta không nên hoài nghi ngươi."
Nhìn chăm chú vào vẻ mặt áy náy của Phù La, Thang Mộ lặng lẽ lau đi mồ hôi chột dạ, nàng không có gạt người, không có gạt người, không có gạt người! Chỉ là cũng không nói thật mà thôi!
Mặc dù vị Ảnh chiếu nữ thần này hiểu rõ, nhưng người khác còn không rõ ràng lắm đâu, mắt thấy những người áp giải thiếu niên rối rít đưa bàn tay tội ác về phía thân thể bất động của "Thang Mộ", Thang Mộ nóng nảy, vội vàng chạy đến bên cạnh thân thể của mình: "Ta cần làm gì để đi vào?"
"Ngồi lên là được rồi."
"Ngồi. . . . . . Ngồi lên?"
Thang Mộ ngẩn người, nhưng vẫn vô cùng nhanh chóng đặt mông ngồi vào trên người mình, rồi sau đó chỉ cảm thấy thân thể khẽ di động, khi lần nữa phục hồi lại tinh thần thì nàng đã trở lại trong thân thể.
Liên tục lộn mấy vòng về phía sau, nàng nhanh chóng chạy tới khu không người, hét lớn: "Đợi đã nào...! Đừng vội động thủ! Ta nếu thật là Ma tộc, sao có thể không bị thương gì mà đứng ở chỗ này!"
Dứt lời, nàng duỗi ngón tay về phía thiếu gia ''trung nhị'' đã bán đứng mình: "Các ngươi nhìn hắn đi, lại nhìn ta xem!"
Thiếu niên ''Trung nhị'' cũng không phải Ma tộc, nhưng lúc hắn triệu gọi Thang Mộ thì hình như bị nhiễm hơi thở Ma tộc từ Thông đạo, khi vừa tiến vào trong Điện đường thì cả người đều toát ra khí đen bất tường.
Nhìn lại nàng, hoàn toàn không có cái thứ đồ chơi kia nha!
Chỉ là. . . . . . Thật là kỳ quái nha, rõ ràng nàng cũng tiến vào Thông đạo không phải sao?
Tại sao trên người nàng không có hơi thở đó thế?
"Bởi vì dược thủy."
"Ôi?"
Âm thanh thình lình phát ra trong đầu khiến Thang Mộ sửng sốt một chút, ngay sau đó nàng hồi tưởng, trước khi tiến vào Thông đạo, hình như nàng xác thực đã uống một bình dược thủy có thể chống cự ma khí, sau đó lại rời khỏi Thông đạo, bởi vì số liệu của cơ thể không khác biệt so với trước lúc rời đi, cho nên vẫn duy trì hiệu quả của dược thuỷ.
Cho đến lúc hết thời gian có tác dụng, cái buff có lợi đó mới hủy bỏ, cho nên. . . . . . Nàng mới không gặp bi kịch phải không?
Bất quá, trọng điểm không ở chỗ này!
Nàng cau mày, nhìn kỹ những người rõ ràng còn đang suy tư, tạm thời đem trọng điểm đặt vào âm thanh trong đầu: "Ngươi tới làm gì?"
"Tới xem ngươi làm tới đâu rồi."
". . . . . . cảm tưởng như thế nào?"
" Vô cùng tốt." Âm thanh hoàn toàn không giống với âm thanh thoát tuyến (off line)* của Ngựa đực đại thần này ở trong đầu nàng nở nụ cười thật trầm, "Rất hoàn mỹ, đã đạt thành tâm nguyện của ta."
*không bình thường, không giống ai, kiểu như thích làm gì thì làm, kiểu như có chút chạm mạch.
". . . . . ."
Thang Mộ không khỏi hồi tưởng lại đoạn nói chuyện của hai người lúc quay trở về thế giới hiện đại.
Cái giá để nàng quay lại đây, Thang Mộ đã đồng ý một điều kiện với đối phương, đó chính là --
"Cố gắng để cho hắn không thoải mái, khó chịu, không sung sướng."
Đơn giản mà nói -- nhìn thấy hắn không tốt, cả người ta liền khoẻ mạnh.
Đến tột cùng là có bao nhiều ngây thơ, mới có thể nói ra cái loại điều kiện ''Trung nhị'' đó chứ.
Nhưng mà, thật ra điều đó khiến nàng cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm, ngộ nhỡ hắn nói ra cái gì như "Khiến Jarrett thành gay" "Khiến Kirsten biến tính (biến đổi giới tính)" gì đó, nàng chỉ có thể cảm thấy khổ não thôi, với cái điều kiện trước thì nàng tình nguyện không thèm trở lại, cái sau thì. . . . . . Ngộ nhỡ ông ta biến tính xong cùng Jarrett quang minh chính đại làm BG thì biết làm thế nào?
Nàng sẽ ghê tởm mà chết!
"Thế nào? Có muốn làm tiếp một cái giao dịch hay không?"
". . . . . . Hả?" Thang Mộ lập tức cảnh giác, "Ngươi có âm mưu gì?"
"Ta biết, ngươi luôn muốn giúp nam chủ của thế giới này thoát khỏi quỹ đạo được định sẵn, đạt được tự do thật sự."
Không sai, đây chính là tâm nguyện của nàng, hơn nữa vẫn hơi bị cố gắng, mặc dù trước mắt không tìm được phương pháp gì đặc biệt tốt.
"Ngươi muốn ta làm cái gì?" Rất dễ nhận thấy, trên thế giới này không có cơm trưa nào miễn phí, dĩ nhiên, bữa ăn sáng cùng bữa ăn tối cũng không có luôn.
"Rất đơn giản." Giọng nói của tên Thần cặn bả vang lên, tràn đầy cảm giác sung sướng, "Ta nhớ ngươi có một danh hiệu gọi là ‘Ma tộc trong truyền thuyết ’, bây giờ đổi thì sao?"
". . . . . . Đùa gì thế! Ngươi muốn mạng của ta hả?"
"Làm sao vậy được? Ta nhìn giống loại Thần như vậy sao?"
"Giống!"
". . . . . ."
Đối phương trầm mặc, hình như hơi bị đả kích.
Nhưng Thang Mộ rất không coi trọng, trên thực tế nàng nói vẫn còn dễ nghe nha, trong lòng nàng, đối phương nào chỉ là không có tiết tháo, quả thật là tiết tháo đều âm có được không? !
"Nếu như ta bảo đảm an toàn tính mạng của ngươi thì sao?"
"Ngươi bảo đảm thế nào?" Nếu lời này là Ngựa đực đại thần nói, Thang Mộ còn hơi tin tưởng, ** đại thần nói ra, nàng thật lòng một điểm cũng không tin đâu!
"Rất lâu trước đây ta đã phát hiện một chuyện, sức mạnh của ngươi nhiều lắm là chỉ có thể giúp ngươi tự do mở ra các loại Thông đạo trong thế giới này, lại không thể tự mình tạo thành bất kỳ thay đổi nào với cái thế giới này."
"Cho nên, lúc ta rời khỏi cùng với lúc trở về thì số liệu thân thể và vị trí là hoàn toàn giống nhau, mà ngươi chỉ có thể thừa dịp lúc những người khác mở ra ma pháp trận triệu tập để dẫn Thông đạo tới gần bên ta."
"Ừm, nói rất có lý." ** đại thần trầm ngâm một chút, tiếp tục nói, "Ta hơi đổi cái nhìn về sự thông minh của ngươi."
Loại cảm giác vẫn bị xem thường như cũ này là chuyện gì xảy ra?
Coi như chỉ số thông minh hơi thấp, cũng không phải là số âm được không?
"Còn có, Ngựa đực đại thần mặc dù có thể tiến hành thiết lập với thế giới này, nhưng lại không thể thay đổi những chuyện đã thực sự được thiết lập, chẳng hạn như cấp bậc của ta, hắn không thể nào làm nó giảm ngược lại, lại ví dụ như trang bị, nếu đã cho ta thì hắn không thể tự do lấy về, đây cũng là lý do trước đây ta đề xuất yêu cầu thăng cấp với hắn nhưng hắn vẫn không chịu đồng ý đúng không?"
"Cái này rất bình thường, bản thân người xuyên việt, chính là biến số không bị khống chế mà." Đối phương nở nụ cười, "Nếu không phải như thế, thế giới sát vách kia trước đây cũng sẽ không dễ dàng bị hủy diệt, có một tiền lệ như thế, hắn tất nhiên không dám để cho ngươi quá mạnh mẽ, thậm chí nghĩ biện pháp đưa ngươi trở về, cũng là rất bình thường ."
"Nếu ta đã biết được rõ ràng như thế rồi, ngươi cho rằng ta còn có thể tin tưởng chuyện hoang đường của ngươi sao?"
"Thật nhức đầu ghê, ta còn tưởng rằng chúng ta hợp tác rất vui vẻ nữa chứ, như vậy. . . . . . Bây giờ có thể làm cho ngươi yên tĩnh hơn tâm một chút rồi chứ?"
"Hả?"
Thang Mộ đột nhiên phát hiện, trong tay của mình hình như có một vật thể thô sáp, nàng cẩn thận thu vào trong túi ảo, rồi sau đó phát hiện phía trên hiển thị -- Ma tinh duy nhất có thể mở lại Thông đạo về hiện thực.
"Đúng như như lời ngươi nói, thứ ta có thể làm được ở thế giới này đơn giản đúng là mở ra các loại Thông đạo, vật phẩm trong tay ngươi có thể giúp ngươi bình yên vô sự trở lại hiện đại." Âm thanh của đối phương dừng một chút, rồi sau đó nói tiếp, "Dù sao, sau khi thằng nhóc giành được tự do, ngươi cũng phải trở về không phải sao? Mà ngươi một khi đạt thành giao ước với ta, ta cũng sẽ vận dụng sức mạnh giúp hắn thoát khỏi số mạng định trước, một công đôi việc, ngươi cảm thấy thế nào?"
"Ngươi thật có thể làm được sao? Loại chuyện đó."
"Đừng quá xem thường ta, mặc kệ như thế nào ta cũng là Thần, không phải sao?"
". . . . . ." Thang Mộ nhìn vật phẩm trong túi ảo, lại nghĩ đến đệ đệ mình, nhắm mắt cắn răng một cái, "Làm!"
Dứt lời, nàng không khách khí đổi lại danh hiệu, trong nháy mắt lúc chọn nó, tay Thang Mộ có chút run, nhưng vẫn là kiên quyết treo lên.
Ma tộc trong truyền thuyết!
Danh bất hư truyền!
Gần như là nháy mắt khi nàng thay danh hiệu, trên người của nàng toát ra khí đen còn nồng nặc hơn nhiều so với thiếu niên ''Trung nhị'' kia.
Chăm chú vào những người vốn đã trở nên thân thiện kia, ánh mắt lần nữa trở lại chán ghét căm thù, trong lòng Thang Mộ lặng lẽ chảy xuống vài giọt nước mắt chua cay, quyết định, một khi tình huống không đúng liền lập tức chạy trốn.
Nàng cố gắng đè nén hối hận và không muốn trong lòng xuống, Thang Mộ biết, nàng lựa chọn, sẽ chẳng còn đường để đổi ý, ít nhất, từ nay về sau Jarrett có thể giành được tự do thực sự.
Vận mạng của hắn sẽ không bao giờ nữa bị cái gọi là tình tiết (thiết lập) đùa bỡn nữa.
Như vậy, là đủ rồi chứ?
Hơn nữa, hơn nữa, nàng sớm muộn đều sẽ rời đi.
Nếu như thật sự có nguyện vọng gì, không thể nghi ngờ chính là -- thật sự muốn gặp lại hắn một lần.
Một lần là được rồi.
"Vậy thì, thực hiện nguyện vọng của ngươi thôi."
". . . . . . Đợi chút. . . . . ."
Thang Mộ còn chưa kịp nói thêm gì nữa thì một bóng người đột ngột xuất hiện ở trước mắt của nàng.
Đó là . . . . .
"Không thể nào! Trong điện của Nữ thần không có khả năng sử dụng truyền tống ma pháp được!"
"Đồng bọn!"
"Cũng là Ma tộc sao? !"
Làm sao lại . . . . . .
Trong lòng Thang Mộ lập tức dâng lên khủng hoảng to lớn, không, như vậy không được, nàng sai lầm rồi, nàng căn bản không nên nghĩ như vậy.
Một cánh tay nhẹ nhàng đưa tới trước mặt nàng, Ma Pháp Sư tóc đen anh tuấn giống như không có chú ý tới địch ý của những người xung quanh, nhẹ giọng nói: "Theo như giao hẹn, tỷ tỷ, đệ tới tìm tỷ."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...